Vừa đi vào nhà, một mùi hương thảo dược chua sót liền xông vào mũi, tuy rằng chính lão tự mình sắc thuốc cho chủ nhân của mình, song cũng không tránh được bị hương thảo dược làm sặc.
“...... Là ai?” Trên chiếc giường Trúc Tử quen thuộc, thanh âm có vẻ yếu đuối vô lực từ sau màn truyền tới, bài trí trong phòng cũng không thay đổi chút nào, vẫn y như trước khi y rời đi. Trúc Tử vốn nghĩ đến sau khi y đi rồi, tiểu viện tử chỉ có y cùng nương ở lại sẽ bị phủ một lớp bụi bậm thật dày, dù sao trước kia còn ở phủ Lý tướng quân, y cùng mẫu thân tồn tại có cũng như không, hoàn toàn không được Lý tướng quân coi trọng, sống tại nơi này mười mấy năm, Trúc Tử cùng mẫu thân lạnh lẽo đơn độc, không nghĩ tới mười năm sau trở về, tiểu viện cùng bài trí của trước kia, cũng không hoang phế. Cũng không nghĩ đến Lý tướng quân cũng chính là phụ thân của y lại nằm trên chiếc giường của mẫu thân.
Hiện tại nằm ở nơi đó sám hối hay là hoài cựu đây? Trúc Tử nói không rõ tâm tình hiện tại của mình, trước kia vẫn mặc định khổ sở của y cùng mẫu thân đều là do sự lạnh lùng của Lý tướng quân tạo thành, nay nhìn thấy Lý tướng quân nằm trên giường tuổi vừa quá năm mươi, song trên mặt đầy nếp nhăn còn đầu thì đầy tóc bạc, trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc.
Hiện tại trên mặt Lý tướng quân đã sớm không thấy tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dia-trong-sinh-chi-bach/2224179/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.