Mộ Dung Lâm Phong nắm tay Tiểu Bạch, xuyên qua mấy ngõ nhỏ lại quẹo qua mấy góc đường, đi tới một nơi đại môn rộng, trên cánh cửa cao cao có treo một tấm biển — Lê Nguyên viện. Mộ Dung Lâm Phong nhìn thấy một hàng dài rất nhiều người bên phải cửa một căn phòng nhỏ, người đi tới đều mang một tấm thẻ bài, khi vào cửa, liền mang tấm thẻ bài trao cho nha đầu đứng ở đó. Mộ Dung Lâm Phong nghĩ, đây chính là vé để kịch viện đi, vì thế cũng mang theo Tiểu Bạch đi qua xếp hàng. Đây là một kịch viện rất nổi danh ở Mộc Diễm quốc. Bên ngoài còn đặt hai bức tượng diễn viên mặc áo diễn đang mở miệng, tay đưa thành lan hoa chỉ, chân nhấc lên, tiến vào bên trong, người cũng không nhiều không ít, đa số là công tử ca tuổi trẻ nhã nhặn hữu lễ, còn có một vài tiểu thư được chiều chuộng, tốp năm tốp ba tụ tập thành nhóm, chung quanh có rất nhiều cây, tuy nhiên hiện tại là ngày đông giá rét, bởi vậy trên cành đọng đầy tuyết trắng, cành cây trĩu nặng, cũng không có lá cây, dưới tàng cây cũng bày những chiếc ghế gỗ thành hàng hàng lớp lớp, một vài công tử ca tuổi trẻ cầm khăn quàng trên cổ lấy lòng lau lau trên mặt ghế, sau đó giúp đỡ nữ hài tử mình đưa đến ngồi trên ghế dài, muốn nói chuyện tình yêu, phải một nơi lãng mạn.
Mộ Dung Lâm Phong mang theo Tiểu Bạch chậm rãi bước lên mặt đất đầy tuyết, đi qua một con đường có phủ đầy bóng cây, cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dia-trong-sinh-chi-bach/2224172/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.