Từng đóa hoa lóe lên trong đêm tối vô biên vô hạn, không trung sặc sỡ xinh đẹp làm cho người tụ tập trên đường cái kích động cùng ồn ào hơn, mỗi người đi đường đều tràn đầy thần tình tươi cười, ngẩng đầu ngắm bầu trời đêm dâng lên từng đóa hoa, pháo hoa cũng có đủ loại kiểu dáng khác nhau, nhưng mỗi một đóa hoa đều có thể làm cho người ta tươi cười, kỳ thật mỗi người đều có thể cười vui vẻ sung sướng đến thế, còn có một nguyên nhân là bên cạnh có người của mình, bởi vì người mình thích đứng ngay bên cạnh mình, cùng nhau nhìn lên cảnh trên bầu trời kia, đó là hạnh phúc đến cỡ nào a.
Đợi mấy người xem xong pháo hoa, vui cười nói chuyện phiếm không lâu, thời gian cũng là lặng lẽ trôi qua không ít, Triệt Việt trước đó vốn là không chuẩn bị tới xem pháo hoa, chỉ là cả ngày bận rộn cùng quốc sự, khó được hôm nay náo nhiệt như vậy, cũng nghĩ tùy ý đi một chút rồi trở về đi, không nghĩ tới gặp được mấy người Lâm Tịch cũng đi, bởi vậy mừng rỡ thiếu chút nữa quên cả thời gian, vì thế lúc Tiểu Cao bên cạnh nhắc nhở, mới sực nhớ lại, “Các vị, thời gian cũng không sớm, ta cũng nên trở về, bất quá hôm nay thật sự là rất vui vẻ.”
“Chúng ta cũng nên đi về rồi, như vậy dừng ở đây thôi.” Hiện tại Lâm Tịch đột ngột có chút phiền não, nhưng cũng không có trực tiếp biểu hiện trên mặt mình, nghe được Triệt Việt nói phải đi về, vì thế cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dia-trong-sinh-chi-bach/2224108/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.