...............................
“No.4444, có người thăm tù!”
Một câu thông báo, ba người đang vừa đứng vừa ngồi trong phòng 520 đều im re.
Gã giám ngục béo ú đứng ở cửa, vẻ hung tàn trên mặt bắt đầu run giật dị thường…
Trước khi gã chuẩn bị gào lên câu đầu tiên thóa mạ Chúa, Lý Tiếu Bạch liền chau mày hỏi vặn, “Thăm tù? Tôi á?”
“Không mày thì ai?” Gã béo mất kiên nhẫn gõ dùi cui lên chấn song, “Nhanh nhẹn lên!”
Lý Tiếu Bạch hơi chần chừ. Ở đây chỉ một mình cậu là không có ai thăm tù, nhất lại đương giai đoạn thế lực của Nanh Sói hoàn toàn bị cách ly. Còn “kinh nghiệm” được thăm tù, cũng chỉ có một lần nọ… Gần như phản ứng bản năng khiến sống lưng cậu bỗng chốc lạnh cóng!
Chắc… Chắc không phải người ấy chứ…
Vô thức rụt tầm mắt lại tình cờ chạm phải ánh nhìn bình tĩnh từ Blade, cậu sững sờ, mấp máy môi, thế rồi cúi mặt, nhoẻn cười nhanh chóng… Đến khi ngẩng đầu, gương mặt đã trở về với vẻ trấn định, cậu quả quyết đứng lên đi theo giám ngục.
“Tay mày bị sao thế này? Hả?” Gã béo chọc chọc dùi cui vào phần băng gạc đang rớm máu.
“Không sao, bị ngã xuống từ cây thang trong thư viện.” Cậu thờ ơ ngoảnh mặt đi.
“Vớ vẩn! Thư viện làm gì có thang?” Gã béo rú lên!
“Thế thì là thang trong bếp.” Cậu sửa lời điềm nhiên.
“Bếp bị thằng điên nào đó đốt từ đời tám hoánh rồi!!!” Mắt gã béo tràn ngập ý lên án “mày dám vũ nhục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dau-ve-dau/2065985/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.