...............................
Mở mắt.
Vẫn tối thẫm.
Chung quanh sặc mùi thuốc sát trùng, Lý Tiếu Bạch đoán mình đang ở phòng y tế.
Hơn nữa còn có một người trong bóng đêm.
Hơi thở của người này không dễ phát hiện. Chẳng bởi vì võ công cao siêu mà hơi thở nhẹ bẫng, mà là bởi phương pháp nhịn thở đã trải qua huấn luyện đặc biệt, do đó càng nhẹ hơn, song bất ổn.
“Thập Cửu à?”
“Thiếu gia.”
“Tôi đã ngủ bao lâu?”
“Ba ngày.”
“Thảo nào… càng thấy đói…”
Ba ngày mà vẫn chưa phục hồi như cũ sao? Xem ra cơ thể bị thương nặng hơn cả thoạt nhìn.
Cậu nâng cánh tay trái bị thương, cử động thử. Ừm, rất linh hoạt.
“Cha không giết cậu à? Ông ấy chuyển gu sang nhân từ rồi chăng?”
“Vâng.”
Vâng cái búa!!! Cậu nén tiếng hừ lạnh, trở dậy, “Đây là phòng y tế hả? Cậu vào bằng cách nào? Từ bao giờ giám ngục canh gác của nhà tù Texas lơi lỏng đến thế này?”
“Không phải đột nhập. Chỉ cần bị thương là có thể đường hoàng vào.”
“Hừ, tùy cậu. Nói đi.”
“Nói…?”
“Tóm tắt nhiệm vụ đó. Nó là nhiệm vụ chính yếu cha cài cậu vào đây chứ gì? Cậu vào để giám sát tôi đúng không?”
“… Thiếu gia… Từ hôm ấy Mặc Thập Cửu đã là thuộc hạ trực tiếp của cậu, không còn do lão gia quản lý.”
“Cậu cho rằng tôi còn tin cậu ư?”
“Thiếu gia…”
“Tôi nhớ bữa đó tôi nói không muốn thấy cái mặt cậu nữa mà, cậu nên tự thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dau-ve-dau/2065982/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.