Người cứ hay thích đánh dấu gì đó lên đồ vật của mình, giống hệt như loài chó thích dùng nước tiểu đánh dấu địa bàn.
...............................
Đã cuối hè rồi.
Vào tù hơn một tháng, chẳng biết có thể yên ổn trốn được bao lâu.
Tầm rời khỏi nhà máy, Lý Tiếu Bạch ngẩng đầu nhìn bầu trời cao ngoài ô cửa sổ, rõ là trời quang mây tạnh, mà vẫn mang vẻ bức bối lạ lùng.
Thảm thực vật Texas không đa dạng phong phú, cát vàng bay lãng đãng dưới vầng dương chói chang, nhiệt độ oi ả.
Cậu càng thêm ngóng chờ buổi kiểm tra định kỳ ngày mai, ở phòng y tế có điều hòa. Hôm qua Valar được phán giảm thời hạn: Đồng lõa tàng trữ ma túy vì bị ép buộc vốn dĩ không phải tội lớn gì cho cam, áng chừng hai tháng là được thả rồi, vừa vặn trời thu mát mẻ, cậu ta có thể về miền Nam thăm bà nội, trang viên nơi ấy vào thu chắc đẹp lắm.
Cậu lau mồ hôi trên mặt mình, cởi găng tay đi vào nhà tắm.
“Nhanh lên! Mười lăm phút!” Giám ngục canh ở cửa đỉnh đương nhắc nhở.
Phòng thay đồ sặc sụa mùi mồ hôi, dưới cái trời nóng nóng ẩm ẩm này bốc lên thành mùi chua kinh khiếp…
Cậu lần lượt cởi cúc áo, bụng dạ cáu kỉnh…
Gần đây không có tù nhân mới vào nữa, lũ côn đồ không có nơi xả, hẳn nhiên không phải tin hay ho cho lắm dành cho phe yếu trong tù. Miller tóc vàng là ví dụ điển hình nhất, đúng là cái tên quật cường, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dau-ve-dau/2065969/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.