...............................
Có người mặc quần áo đẹp hơn cởi, có người cởi quần áo đẹp hơn mặc.
Lý Tiếu Bạch hiển nhiên thuộc vế sau.
Da cậu không tính là trắng, nói chính xác là màu mật ong nhàn nhạt khá khỏe mạnh, bao lấy cơ thể mảnh khảnh và dẻo dai, gợi cảm vô cùng. Nếu không cởi quần áo, khó ai mà tưởng tượng ra cơ thể gầy guộc nom yếu ớt này lại có thể hấp dẫn đến thế!
Đúng, là hấp dẫn. Mỗi một khối, mỗi một xương, mỗi một bộ phận đều mang tỷ lệ hòa hợp và tinh vi tới lạ lùng, không lồi không thụt, phải khen rằng chúng đã kết hợp với nhau tạo nên hình dạng cơ thể cuối cùng đạt hiệu quả hấp dẫn bậc nhất.
Nếu để các nhà điêu khắc Hy Lạp cổ nhận xét, họ sẽ chỉ thốt ra một từ: Xinh đẹp.
Nếu để các nhà võ học nhận xét, họ cũng chỉ đưa ra một kết luật: Cỗ máy chiến đấu trời sinh.
Thành thử, khi đám phạm nhân mới vào trần trùng trục ôm bọc xếp hàng đi lên chiếc cầu thang sắt của nhà tù, những ánh mắt dán rịt trên cơ thể cậu rõ ràng nhiều hơn hẳn ban ngày.
Đó là một quá trình được người xem yêu thích hết sức, các ma mới *** dè dặt đi ngang qua ánh mắt của tất cả phạm nhân, ngẫm lại cũng thấy hưng phấn thật!
“Chào mừng đã đến với Tổ Ong! Fish[1]!”
“Em yêu à, mông em cong quá”
“Năm điếu thuốc, tao cá là thằng béo kia!”
“Gà luộc, đêm nay cưng là của anh! Hô hô!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dau-ve-dau/2065963/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.