...............................
Đã bắt se sẻ bao giờ chưa?
Rải thóc lên đất phẳng, cho một cành cây chèn lên buộc bằng một sợi dây thừng, người thì núp đi, rình từ xa.
Chú chim bé bỏng đáng thương rụt rè đáp xuống, quan sát xung quanh, lách tách nhảy, đi vào bóng râm, cúi đầu mổ thức ăn…
Và rồi chỉ cần giật khẽ…
Một đòn là xong xuôi gọn lẹ.
Đây là cái bẫy đơn giản nhất, vậy mà trăm ngàn năm qua, chim sẻ vẫn mắc mưu.
Đại khái, vì chúng thích ăn thóc?
Vậy thì, có thể dụ dỗ con chim kia lọt bẫy, phải dùng thứ gì?
Seus suy đi tính lại câu hỏi này, xem đi xem lại đoạn băng ghi hình buổi tiệc ngày hôm đó, vẫn mù mờ chưa thể xác định ra mục tiêu của đối phương là gì.
Theo kinh nghiệm lần đầu gặp nhau, cậu ta tựa hồ chuyên trộm tác phẩm nghệ thuật mà trộm tranh là chủ yếu. Thế nhưng hôm ấy, Lý Tiếu Bạch đều đứng nhìn chằm chằm trước mỗi một bức vẽ rất lâu, thậm chí còn quan sát một cái chén trang trí cổ lỗ sĩ gần nửa ngày… Cuối cùng chẳng hành động gì, cứ thế rời đi, mà tiệc tùng xong kiểm tra đồ đạc cũng không thấy mất món nào.
Có nghĩa… Thứ cậu ta cần không ở đó?
Không có thóc, chim sẻ liệu có thể còn mắc mưu?
“Galant, hủy bỏ toàn bộ hành trình cho ngày mai, sắp xếp gặp riêng đại diện của bang Hanshin Nhật Bản một chuyến.”
“Vâng, thưa đại thiếu gia.”
Nào, trước tiên kênh cái rổ vậy…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dau-ve-dau/2065955/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.