Đàn ông giống đội tuyển Úc, tám mươi phút đầu chưa bắn mà sẽ không ngừng dồn đối phương vào cao trào, sau đó mới bắn một lần ba lượt!
...............................
Lý Tiếu Bạch quyết định không tranh luận với thằng nhóc nữa.
Miệng chỉ dùng để nhận hôn và ăn cơm, không phải để giảng triết lý.(ôi cái lý lẽ của Tiểu Bạch:”>)
Triết lý sẽ được giảng bằng nắm đấm và súng cơ.
Vì thế cậu dứt khoát đánh ngất nó, sau đó thoải mái hành động…
Khi Lý Tiếu Bạch vắt vẻo cưỡi một con lạc đà cứng đầu và dắt một con khác còn cứng đầu hơn bôn ba được đến biên giới sa mạc, thì chuyện đẫm máu nọ đã qua mất một ngày.
Với tốc độ hiện giờ, Lý Tiếu Bạch tin sẩm tối ngày hôm nay sẽ về đến căn cứ.
Vấn đề là, cậu khát khô họng rồi.
Ngoài hai bình nước hồi đầu cướp được, đám lính truy bắt tiếp theo lại chẳng có thằng nào mang nước.
Chắc đối phương cũng bắt đầu ý thức rằng mang càng nhiều thì lại càng bổ sung quân trang cho cậu thôi.
Huống chi, sa mạc mặt trời lặn và ban đêm căn bản khác hẳn, lượng tiêu hao nước của cơ thể con người ít nhất nhanh hơn gấp ba!
Thằng nhóc hôn mê suốt bao lâu mơ mơ màng màng tỉnh dậy trên lưng một con lạc đà khác, khàn khàn hỏi, đến chỗ nào rồi?
Lý Tiếu Bạch không đáp.
Môi cậu đã nẻ đến chảy máu, khẽ mở là đau, thật sự chả muốn trả lời gì nữa.
Thần trí choáng váng, hô hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dau-ve-dau/2065946/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.