Mộc Anh bối rối không biết nên làm thế nào cứu cậu ta hay mặc kệ, cứ suy nghĩ lòng vòng nên hay không nên nhìn ra Lục Thiếu Phong đã bị bọn chúng đánh cho nằm gục xuống đất, máu me đầy người. Nhìn cậu ta lúc này rất đáng thương Mộc Anh đành ra tay dù sao cậu ấy cũng là học sinh của cô, cô có quyền phải bảo vệ.
Mộc Anh đứng thẳng người vuốt vuốt ngực tiến lại gần hơn bọn chúng hét lên:
“ Trời ơi, mấy người làm gì vậy” cô la to nhất có thể
Bốn người áo đen đứng thẳng dậy quay lại nhìn cô bằng ánh mắt giết người
“Mấy chú cảnh sát ơi ở đây này, AAAAA..” Mộc Anh vẫy vẫy tay nhìn về phía sau giả bộ như có người. chúng cũng nhìn theo phía chỉ của cô rồi nhìn nhau
“Con ranh, mày là ai?” một tên lại gần bóp miệng cô trừng mắt
“Chú ơi, ở đây. Aaaaaaa” cô vẫn có hét lên rồi nhân lúc chúng không để ý lên chân đá vào hạ bộ của tên đang bop miệng mình
“Lục Thiếu Phong coi như là mày may mắn. Anh em đi” hắn cười để cậu rồi chạy đi
Thiếu Phong vẫn nhìn cô lẫy giờ với ánh mắt khó tả dù thân thể đang bị thương thì cậu ta vẫn rất lạnh lúc đúng bản chất.
“Cậu có sao không” Mộc Anh ngồi xuống nhìn cậu
“Tôi không sao, không cần cô quan tâm” nói rồi cậu chống tay đứng lên cố từng bước đi về phía trước, bị thương khá nặng bước chân cậu cũng trở lên siêu vẹo đi như muốn đổ. Mặc kệ những lời nói lúc vừa rồi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-cung-nhau-nhe-ba-co/93504/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.