Sang năm mới, quả thật Tô Kiềm không còn gặp lại Dương Thiếu Quân. Lúc tan tầm về nhà, vẫn chỗ cũ, nhưng lại không còn ai đứng chờ. Tô Kiềm dần cảm thấy có chút khó hiểu, nhớ lại về Dương Thiếu Quân và những lời hắn nói ngày hôm ấy, khi đó có đôi lần hắn muốn nói rồi lại thôi như còn che giấu điều gì đó. Cụ thể là cái gì?
Chỉ chớp mắt, kì nghỉ kết thúc, Tô Tiểu Niên đeo cặp sách lại đến trường. Ngày đầu tiên tan học, Tô Kiềm và lão Mạnh cùng đi đón, Tô Tiểu Niên vừa ra khỏi trường liền nhìn thấy xe của bố ở đối diện, nhưng cậu bé không lập tức đi ngay, đứng tại chỗ nhìn quanh một lúc, sau đó mới hoang mang chạy đến bên người Tô Kiềm: “Bố ơi, chú Dương đâu rồi?”
Tô Kiềm nhận lấy cặp sách của con trai, bỏ vào trong xe: “Sao bố biết được.”
Tô Tiểu Niên còn không chịu vào xe luôn, rướn cổ nhìn quanh một vòng, mãi đến khi Tô Kiềm giục cậu bé mới lưu luyến ngồi vào xe.
Về nhà ăn cơm tối xong, Tô Tiểu Niên chạy về phòng gọi điện cho Dương Thiếu Quân, gọi mấy lần đều không được, cậu bé lại không an lòng gửi tin nhắn cho Dương Thiếu Quân: Chú Dương, sao dạo này không thấy chú vậy? Sau này chú không tới đón cháu tan học nữa sao?
Gửi tin nhắn xong quay đầu lại, Tô Kiềm đang đứng phía sau lưng cậu, khiến cậu giật mình nhảy dựng lên, điện thoại thiếu chút nữa rơi xuống mặt đất.
Tô Kiềm lạnh lùng hỏi: “Vừa gửi tin nhắn cho ai vậy?”
Tô Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-chung-cua-can-benh-hoang-tuong-capgras/1486067/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.