*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dương Thiếu Quân trở về thì nhận được điện thoại của Tô Duy. Thấy tên người gọi đến, hắn không khỏi ngạc nhiên, qua một lúc mới nhận điện thoại.
“… A Duy?”
Tô Duy vào thẳng vấn đề: “Thiếu Quân, anh trai tôi gặp chuyện gì vậy?”
Dương Thiếu Quân sửng sốt một chút, chậm rãi hỏi ngược lại: “Chuyện gì?”
Tô Duy đứng ở cửa đại sứ quán, cúi đầu nhìn thị thực trong tay mình, thở dài. Nhận được điện thoại của Tô Kiềm không được bao lâu, anh mua vé máy bay trở về nước, hôm qua tới sân bay mới phát hiện thị thực của mình gặp chút vấn đề. Cả ngày hôm nay anh chạy đi chạy lại trong đại sứ quán, làm thủ tục đến quay cuồng đầu óc, bận bận rộn rộn, không biết bao giờ vấn đề mới được xử lý xong để về nước. Thời gian này ở châu Âu, nhịp sống nơi đây chậm rãi, tự do tự tại, an nhàn ngày này qua ngày khác, giống như những chuyện buồn trước kia chỉ là hư ảo. (thị thực = visa)
Anh nói: “Lúc trước anh gọi điện thoại cho tôi, khi đấy tôi không để chuyện này trong lòng, chỉ nghĩ đơn giản là tâm tình anh trai tôi không tốt lắm.” Anh ngưng lại một chút, cười khổ nghĩ, với cái tính khí của Tô Kiềm, tự rước buồn bực phiền não vào lòng cũng không có gì ngạc nhiên. “Anh biết đấy, hai ngày trước anh trai gọi điện cầu cứu tôi. Ngay cả Tiểu Di cũng gọi đến, tôi bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-chung-cua-can-benh-hoang-tuong-capgras/1486035/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.