Dương Thiếu Quân tuổi còn trẻ lại rất dũng cảm, rất được cục trưởng coi trọng, thường xuyên dắt hắn ra ngoài dự tiệc xã giao, mở đường cho tiền đồ của hắn.
Hôm ấy Dương Thiếu Quân lại cùng cục trưởng và cấp trên đi ăn, rượu uống chưa mềm môi, hắn liền xin ra ngoài hút thuốc. Dọc hàng lang, cứ mười bước lại treo một ngọn đèn xa hoa, soi rọi các ngóc ngách, mặt tường không nhiễm chút bụi nào. Dương Thiếu Quân cầm thuốc nhưng lại không muốn rút ra, cảm thấy nơi sang trọng như này không nên hút, cuối cùng đành phải đi vào phòng vệ sinh.
Hắn đi vào phòng vệ sinh, châm lửa, dựa vào bồn rửa tay nhìn chính mình trong gương. Hình ảnh năm nào leo cây bắt ve sầu vẫn còn đó, vậy mà chớp mắt đã gần ba mươi năm. Hắn nhìn vết chân chim nơi khóe mắt, làn da thô ráp, hàng mi dày lộn xộn, cằm lún phún râu.. Nhìn một chút thôi lại thấy người trong gương thật xa lạ. Hắn nghĩ, có lẽ nên tìm một ai đó để bầu bạn, cứ cô độc như này, chẳng mấy mà đánh mất ý nghĩa của cuộc sống.
Đương lúc Dương Thiếu Quân suy ngẫm triết lý nhân sinh của cuộc đời, hắn thấy chân nhói đau, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một nhóc con sáu bảy tuổi cầm cây súng cao su ngây ngốc nhìn mình. Hai người nhìn nhau, cậu nhóc con khôi phục tinh thần trước, hoảng sợ chạy vọt vào buồng vệ sinh, đóng kín cửa lại.
Dương Thiếu Quân cúi người nhặt đạn dưới đất, nhìn cánh cửa buồng vệ sinh đóng chặt thì cong mắt cười.
Hút xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-chung-cua-can-benh-hoang-tuong-capgras/1486029/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.