Số lần Dương Thiếu Quân tới tìm Tô Duy càng ngày càng ít. Tô Duy không biết có chuyện gì, nhưng cậu mới bước vào học kỳ hai năm cuối cấp, bài vở ngày một nặng nề, cho nên cũng không quá để tâm tới chuyện này.
Có một ngày, giờ tan học, Dương Thiếu Quân đến trường X, vừa đi đến cổng đã bị Tô Kiềm ngăn lại.
Tô Kiềm nhìn hắn đầy khinh miệt hỏi: “Muốn làm gì?”
Dương Thiếu Quân nhìn anh, ánh mắt tức giận sắc nhọn tựa một con dã thú, bàn tay nắm thành quyền, tiếng đốt ngón tay kêu răng rắc.
Tô Kiềm lập tức cười nhạo: “Được rồi, đừng làm ồn trước cổng trường, đi theo tôi.” Lão Mạnh vừa định đi theo đã bị anh ngăn lại: “Chú Mạnh, chú đứng đây đợi đi. Người như cậu ta..” Anh liếc nhìn Dương Thiếu Quân, “Không cần chú phải ra tay”.
Anh dẫn Dương Thiếu Quân đi vào trong trường X, dùng chìa khóa mở cửa phòng thể chất, đi vào, sau đó đóng cửa lại.
“Nói đi. Ở đây không có ai đâu.”
Dương Thiếu Quân gằn từng chữ nói: “Không phải mày nói sẽ đưa mẹ tao về Thượng Hải sao?” Đêm qua mẹ Dương Thiếu Quân đợi hắn ăn cơm xong, sau đó nói cho hắn biết, công ty phái mẹ hắn tới chi nhánh ở Vân Nam làm quản lý, bà muốn Dương Thiếu Quân cùng đi theo, bởi vì.. lần này đi ít nhất phải mấy năm. Dương Thiếu Quân hỏi mẹ có thể từ chối không, mẹ hắn nói trình độ học vấn của bà không cao, lăn lộn trong công ty bao năm mới tới vị trí này, nếu từ chối sẽ phải làm lại từ đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-chung-cua-can-benh-hoang-tuong-capgras/1486023/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.