Trong nhà Tô Kiềm từng nuôi một chú chó berger Đức thuần chủng và một con Alaska, sau này Alaska chết già, chị cả Tô Tạ Nguyên đi lấy chồng cũng ôm chú berger kia đi. Từ đó, Tô Kiềm không còn nuôi thú cưng nữa.
Từ nhỏ Dương Thiếu Quân đã mang trong mình tâm bệnh —— hắn sợ chó. Có lẽ bởi khi còn nhỏ từng bị chó cắn một lần, nên kể từ đấy, hễ thấy chó là cả người cứng ngắc chẳng dám động chân, sau này làm cảnh sát rồi, thỉnh thoảng phải tiếp xúc cùng cảnh khuyển, đến lúc ấy tật xấu này mới khắc phục được chút ít. Thế nhưng đến bây giờ, mỗi lần thấy chó hắn đều không được tự nhiên.
Ngày còn nhỏ, Dương Thiếu Quân từng nuôi rất nhiều thú cưng. Không nói đến chuyện hắn sợ chó, chó và mèo vốn rất đắt tiền, hắn nuôi không nổi, vật nuôi mà hắn quý nhất trong nhà, chính là một bể cá vàng nhỏ mà mẹ hắn mua cho. Tiểu Thiếu Quân ngày ấy cứ rảnh rỗi là lại cho cá ăn, sau đó thì ghé sát vào bể thủy tinh, nhìn mấy con cá trong bể tranh nhau ăn. Tề Vĩnh Húc cũng rất hứng thú với bể cá này, mỗi lần sang nhà bạn chơi, điều đầu tiên cậu ta làm là cho cá ăn.
Ngày ấy internet còn chưa phát triển như bây giờ, Tiểu Thiếu Quân và Tiểu Vĩnh Húc cũng không có kinh nghiệm nuôi, không biết con cá nhỏ này ăn được bao nhiêu, đều cho cá ăn đến khi bụng nó tròn căng mới ngừng.
Chẳng bao lâu, mấy con cá vàng chết.
Sau đó, Dương Thiếu Quân nuôi thêm không ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-chung-cua-can-benh-hoang-tuong-capgras/1486015/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.