3.
Khi con người không may mắn, dù uống nước lạnh cũng sẽ bị đau răng.
Ví dụ như Lý Thanh Thu bị người ta bắt cóc, Chu Dĩ Chi vô tội.
Bởi vì vừa vặn đi ngang qua chứng kiến chuyện này nên hắn cũng thuận tiện bị trói lại đây.
Có hợp lý không?
Lúc Chu Dĩ Chi mở mắt ra, phát hiện hai tay hai chân của mình đều bị trói chặt.
Tên thổ phỉ bịt mặt ở trước mặt hắn không e dè mà đàm luận: "Người này là ai vậy?"
“Hình như là Thất vương gia, không còn cách nào khác, ai kêu hắn thấy chúng ta bắt Lý Thanh Thu, đành phải trói hắn lại.”
“…..”Chu Dĩ Chi càng thêm chán ghét Lý Thanh Thu.
"Đây là hoàng tử. Nếu chúng ta bắt cóc hắn về thì sẽ không có chuyện gì xảy ra, phải không?"
“Không sao đâu, hắn chỉ là một hoàng tử nhàn rỗi, trong triều không có chút ảnh hưởng nào, hơn nữa cảm giác tồn tại cũng rất thấp, cho dù mất tích tất cả mọi người nhất định cũng không phát hiện được."
Chu Dĩ Chi bởi vì bị coi thường mà tức giận đến ho khan:"Cảm giác tồn tại của ta rất thấp sao?"
Bọn thổ phỉ không nói lời nào, dùng ánh mắt quái dị nhìn.
Chu Dĩ Chi liếc mắt.
“Hắn tỉnh lúc nào vậy?”
Bọn họ không để ý đến hắn, xoay người rời khỏi phòng.
"Đừng đi, các ngươi nói cho ta biết cảm giác tồn tại của ta thấp ở chỗ nào?”
Hắn ta hét không ngừng cho đến khi cánh cửa đóng kín.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-chi-thanh-thu/2749432/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.