Editor: Dương Minh Thư _______
"Đương nhiên là tốt, có sư phụ như vi phu, làm sao phu nhân có thể học kém chứ?" Tuân Du phóng lên ngựa, một tay ôm chằm lấy eo nàng khẽ cười nói
Ân Ly vốn định để hắn khen, nào ngờ hắn tự khen mình, nàng bĩu môi nói: "Tất nhiên là công của Vương gia, thần thiếp còn phải đa tạ ngài."
"Cái này ta muốn, phu nhân muốn tạ bổn vương như thế nào?" Tuân Du hỏi nhỏ vào tai nàng, mang theo hơi thở ái muội. Ân Ly nghe xong thì cảm thấy có gì đó không đúng, nghĩ đến hai lần trước không có chuyện gì tốt, mơ hồ hỏi: "Vương gia muốn như thế nào?"
"Cùng bổn vương đến ngoại thành phía tây dạo chơi, thế nào?" Ân Ly nghe xong ngoái đầu lại nhìn hắn chằm chằm:
"Vương gia nói thật?" Đơn giản như vậy? Tuân Du thấy nàng cảnh giác như thế thì ôm nàng cười ha hả:
"Là thật, phu nhân muốn cái khác sao?" Ân Ly đỏ bừng mặt
Nếu nói như vậy, Ân Ly sẽ không cự tuyệt, Tuân Du chỉ điểm hai đội nhân mã rồi mang Ân Ly đến Tây hồ
Hai người cùng cưỡi trên một con ngựa, phong cảnh hữu tình, nơi đây cũng có số ít vương công quý tộc du ngoạn, Ân Ly thấy trên đường cũng có nhiều du khách, Tuân Du cũng nghiêm túc ngắm cảnh đúng là bộ dạng đứng đắn, dần dần nàng cũng yên lòng, cùng hắn chuyên tâm ngắm cảnh du ngoạn.
Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Ân Ly cưỡi ngựa dạo chơi, tất nhiên sẽ cảm thấy mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-chau/2374025/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.