Chương trước
Chương sau
Editor: Thư Thư
Đi nửa tháng mới tới kinh thành, cửa thành đã sớm có người của phủ công chúa ra đón. Không lâu thì đến nơi, Ân Ly xuống xe ngựa mới phát hiện một nữ tử mặc y phục tơ tằm đứng trước cửa, thần thái ung dung quý phái. Đây chính là Tấn An công chúa, Ân Ly bước lên hành lễ:
"Ân gia A Ly tham kiến công chúa."
Tấn An công chúa tiến lên đỡ tay Ân Ly, cẩn thận quan sát, khẽ cười một tiếng:
"Quả nhiên xinh đẹp khuynh thành, trách không được... Chắc là mệt chết rồi, mau vào phủ." Dứt lời xong lập tức nắm tay nàng vào trong
Vào chính đường, Ân Ly ngồi dưới công chúa, nha hoàn bắt đầu châm trà.
"Nếm thử loại trà Tây Hồ Long Tĩnh này xem."
Ân Ly nâng tách, phết nhẹ lá trà nổi qua một bên, nhấp ngụm nhỏ, ngừng một lát. Trà này với loại trà nàng dùng cũng không khác nhau mấy. Chỉ là bình thường nàng ít khi ra ngoài uống trà, muốn uống cũng tự mình làm. Cân nhắc hồi lâu mới ngộ ra phương pháp của trà Long Tĩnh này, công chúa trong phủ đối với trà đạo cũng biết sao?
"Như thế nào?" Tấn An công chúa cũng nhấp thử
"Ừ! Quả nhiên không tồi. Ta nghe nói dùng sương đọng ở quả mơ pha trà, hương vị thật tốt. Nay thử một lần quả thế, Ân cô nương thấy thế nào?"
"Nước trà xanh biếc, uống vào thơm ngọt, ngon nhất là có hương thơm tao nhã của quả mơ mùa đông, quả là vô tận. Trà ở phủ công chúa đúng là không tầm thường."
"Vừa nghe đã biết Ân cô nương cũng nghiên cứu trà đạo, phương pháp pha trà này cũng là do đứa cháu trai ta tặng, nhưng bổn cung không làm được." Tấn An công chúa cười nói:
"Nếu rảnh, ta gọi hắn đến cùng Ân cô nương thảo luận một chút về hương trà?"
Cháu trai của công chúa đó là hoàng tử. Ân Ly nào dám đáp ứng, nàng từ chối:

"Nô tỳ có biết môt ít, sợ làm mất nhã hứng của điện hạ."
Công chúa đặt tách trà xuống, cười nhẹ: "Không cần khiêm tốn, ta đùa một chút thôi. Thật ra hắn cũng rất bận rộn, sao có thể cùng lão bà này vui đùa."
Ân Ly nghe thế cũng an tâm.
Tấn An công chúa nghĩ nàng đi đường mệt nhọc, không cùng nàng nói nhiều, cho người hầu dẫn nàng vào phòng nghỉ ngơi.
Ân Ly và Liên Kiều, Liên Bích đi theo nha hoàn của công chúa. Tiểu nha hoàn cầm đèn lồng đi lượn quanh một vòng, càng ngày càng hẻo lánh. Ba người có chút khẩn trương, Liên Bích mở miệng hỏi:
"Tỷ tỷ trước mặt, chúng ta đi đâu vậy? Còn chưa tới sao?"
Nha hoàn quay đầu lại cười nói: "Cô nương đừng sợ, ở phía trước kìa."
Nói xong thì tới khoảng sân trống độc lập rất vắng vẻ. Thậm chí không có đèn lồng treo, cánh cửa đóng chặt. Trước cửa lá rụng đầy sân, trông hoang vắng vô cùng.
Nha hoàn đến trước gõ cửa: "Xuân Oánh tỷ, mở cửa đi, có người tới."
Ngay sau đó "cạch" một tiếng, tiểu nha hoàn chải song hoàn kế vui mừng lộ đầu ra. Nhìn ba người đứng ở cửa, cười híp mắt nói: "Cô nương, mau vào đi." Nói xong thì mở cửa đón các nàng vào
Đưa các nàng đến nơi, tiểu nha hoàn kia nói với Ân Ly: "Cô nương nghỉ tạm, nô tỳ phải quay về." Sau khi nói nàng lui hai bước, xách đèn lồng rời đi.
Ba người bước vào, trong viện vô cùng náo nhiệt, đèn đuốc sáng trưng, hành lang treo đầy đèn lồng. Các nàng theo Xuân Oánh đi vào, mama nha đầu trước sau bận rộn, cuối cùng cũng yên tĩnh
Đi vào phòng, Xuân Oánh giúp Ân Ly chuẩn bị nước nóng để rửa mặt và tay, sau đó chuẩn bị bữa tối.
Ân Ly ngồi trước bàn nhìn Xuân Oánh dọn thức ăn, bắt đầu ngồi xuống dùng bữa. Một bàn toàn những món nàng thích, thậm chí rất ít người biết nàng thích ăn đồ chua. Chọc Ân Ly thèm ăn, cuối cùng ăn nhiều hơn so với ở nhà.

Ăn xong, nàng dùng trà xanh súc miệng. Dẫn theo Liên Bích và Liên Kiều tản bộ tiêu thực. Trở về phòng đang muốn gọi nước tắm thì Xuân Oánh bước lên nói:
"Cô nương, nước nóng đã chuẩn bị xong, có cần tắm tắm rửa nghỉ ngơi?"
Nàng tất nhiên đồng ý, đi vào tịnh thất, Liên Kiều cởi áo ra, giúp nàng ngồi vào bồn sau đó mở búi tóc thoa dầu gội lên, kinh ngạc nói:
"A! Cái này đúng là những thứ tiểu thư thường dùng, Tấn An công chúa thật sự chu đáo."
Ân Ly nghe theo không nói, Tấn An công chúa còn hơn cả chu đáo, những thói quen thường ngày của nàng có rất ít người biết, thậm chí có những việc nàng cũng không chú ý, công chúa cũng biết được. Nàng xưa nay không phải người nói toạc ra, thập phần khiêm tốn. Tấn An công chúa làm sao biết được? Nàng hơi sợ rồi.
Vừa lau tóc vừa đi vào phòng ngủ, trong phòng đốt hương nàng hay dùng, màn trướng cũng là kiểu nàng thích. Đi tới gương đồng ngồi xuống, Liên Kiều tiến lên cầm chiếc lược ngà voi ngạc nhiên thốt:
"Chiếc lược này so với trong phủ còn đẹp hơn."
Ân Ly thấy dầu hương trước mặt, mở hộp ra, quả nhiên là đồ nàng thường dùng. Không biết tại sao nàng cảm thấy hơi phiền, đầu cũng không lau, đi đến bên giường.
"Tiểu thư, làm sao vậy?" Hai nha đầu cũng nhìn ra tâm tình nàng không tốt, cẩn thận hỏi
"Không có gì, các ngươi lui xuống đi, ta mệt rồi." Nàng ôm đầu, ủ rũ nói.
"Tiểu thư, tóc còn chưa lau, coi chừng ngày mai bị đau đầu."
"Ừ...lát hồi ta ngồi đọc sách một chút, các ngươi để đèn, rồi lui xuống nghỉ ngơi đi." Nàng nói
"Vâng." Hai nha đầu khép cửa sổ, xoay người lui ra đóng cửa lại.
Nàng ngồi trên giường đọc sách, không bao lâu liền mơ màng, tóc đã khô một nửa. Nàng thổi tắt nến rồi nằm xuống ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.