“Cậu Harry, ông bà chủ mời cậu xuống ăn cơm”_ người giúp việc nói
“Tôi xuống liền”
Harry bước ra căn phòng, nhìn sang phòng nó, vẫn như vậy không hề có ánh đèn, nó không hề mở cửa. Căn phòng im lặng. trong màn đêm tĩnh mịch. Không làm phiền nó, Harry cùng cô giúp việc bước xuống lầu
“Con xuống rồi hả, ngồi xuống đi”_ ba nó chỉ vào cái ghế bên cạnh San
“Dạ”_ trả lời rồi ngồi xuống
”Hi vọng những món ăn này hợp với cháu”_ mẹ nó nói
“Nhìn chúng rất ngon, cháu rất thích”_ Harry nói
“Con bé không xuống cùng cháu sao?”_ ba nó hỏi
“Em ấy mệt nên muốn nghỉ ngơi, tí cháu sẽ đem thức ăn lên cho em ấy”_ Harry nói
“Thôi! Chúng ta ăn cơm đi”_ anh hai nó lên tiếng
“Cháu mời hai bác dùng cơm”_ Hary mời
“Cháu cứ tự nhiên như nhà của mình nhé”_ mẹ nó nói
“Cháu biết rồi”_ Harry vui vẻ nói
Nói về hắn một chút nhá
Hắn từ lúc bệnh viện về lúc nào cũng nghĩ về nó, nhớ gương mặt, nhớ nụ cười, nhớ lúc nó cùng hắn ở Pari, nhớ hơi thở, nhớ sự lạnh lùng của nó.
“Đừng! em đừng xuất hiện nữa được không?”_ hắn nói
“Con không sao chứ?”_ mẹ hắn bước vô
“Con không sao.”_ hắn nói
“Sao người con toàn vết thương vậy?” mẹ hắn nhìn
“Té.. con không may bị té”_ hắn nói dối
“Thiệt chứ. Con đánh nhau sao?”_ mẹ hắn hỏi
“Con trai mẹ mà đánh nhau với ai chứ”_ hắn nói
“Được rồi, để mẹ coi vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devils-love-tinh-yeu-cua-ac-quy-1/2197991/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.