Một buổi sáng, tại văn phòng Hokage.
Không khí bên trong yên tĩnh, hồ sơ được sắp xếp gọn gàng trên bàn làm việc. Naruto vừa đặt bút ký xong văn kiện cuối cùng thì cửa phòng khẽ gõ ba nhịp.
“Mời vào.”
Cánh cửa mở ra.
Hai người bước vào. Một người đàn ông tóc hồng đã bạc đi nhiều, gương mặt cương nghị nhưng mỏi mệt.
Một người phụ nữ với ánh mắt sắc bén, nhưng nay đã nhòa đi bởi sự lo lắng hiện rõ.
Kizashi và Mebuki Haruno.
Cha mẹ của Haruno Sakura.
Naruto hơi sững lại.
“Kizashi-san… Mebuki-san…”
Họ không ngồi. Chỉ đứng thẳng trước bàn làm việc, rồi cùng cúi người thật sâu.
Mebuki nói trước. Giọng bà không run, nhưng mang đầy sự nhẫn nhịn:
“Xin lỗi vì đến không báo trước, Hokage-sama.”
“Chúng tôi không đến để xin tha tội. Chúng tôi không dám. Con gái chúng tôi đã đi con đường mà không ai mong muốn.”
“Chúng tôi biết… nó là Phản Nhẫn.”
Kizashi tiếp lời, từng chữ như dao cắt vào chính mình:
“Nhưng… chúng tôi đến đây… với tư cách cha mẹ…muốn xin một đặc ân duy nhất.”
“Xin được gặp lại con gái… một lần.”
Không gian lặng như tờ.
Naruto ngồi im sau bàn làm việc. Bút trong tay cậu hơi khựng lại.
“Hai người biết… cô ấy hiện đang bị biệt giam. Nơi đó… không cho phép bất kỳ ai tiếp xúc, kể cả thân nhân.”
Mebuki gật đầu. Giọng bà khàn đi:
“Chúng tôi biết… và cũng không mong Hokage phá luật.”
“Nhưng… dù chỉ là được nhìn thấy nó qua lớp kính…chỉ để biết rằng nó còn sống…chỉ để nói rằng… chúng tôi vẫn còn là cha mẹ nó.”
Naruto im lặng rất lâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devil-s-path-hanh-trinh-tu-quy-gioi-toi-nhan-gioi/4623535/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.