Sasuke mở mắt.
Trần nhà đá lạnh, mùi ẩm mốc đặc trưng của căn cứ Orochimaru phả vào mũi. Cơ thể nặng như chì, tay phải vẫn còn băng bó. Đầu nhức như búa bổ.
Hắn đã ngủ bao lâu? Trận chiến với Itachi vẫn hiện rõ trong đầu. Sharingan đối chọi, Amaterasu thiêu đốt, Susanoo gào thét. Rồi tất cả chìm vào bóng tối.
Hắn tưởng mình đã chết.
Nhưng không. Sasuke vẫn sống.
Và ngay trong khoảnh khắc đầu tiên tỉnh lại, hắn cảm thấy có gì đó… không đúng. Tâm trí rối loạn. Cảm xúc xáo trộn. Hận thù đã dồn nén bấy lâu bỗng trở nên mơ hồ.
Hắn gục đầu xuống gối, thiếp đi thêm một lần nữa — và lần này, hắn thấy.
Một không gian trống rỗng, đen kịt.
Một cậu bé đeo mặt nạ đứng chờ giữa hư vô. Mặt nạ trắng, hoa văn đỏ uốn quanh như mắt Sharingan méo mó.
Giọng cậu vang lên, lạnh lẽo:
“Ngươi chưa bao giờ nghĩ… tại sao Tobi không ngăn ngươi giết Itachi?”
Sasuke nheo mắt: “Ngươi là ai?”
“Ta không phải ảo giác. Không phải giấc mơ. Ta là thứ còn sót lại trong đầu ngươi. Tầng sâu nhất trong ý thức. Là phần mà chính ngươi cũng không dám nhìn thẳng.”
Sasuke cười nhạt: “Lại thêm một kẻ thích giả thần giả quỷ.”
“Ngươi nghĩ Tobi bất lực? Không. Hắn biết hết. Hắn có thể can thiệp bất kỳ lúc nào. Nhưng hắn không làm. Vì hắn muốn Itachi chết. Muốn ngươi bị thiêu trong lòng hận thù.”
Sasuke siết chặt tay. Hắn không phản bác được. Bởi một phần trong hắn… đã từng nghi ngờ điều đó.
Cậu bé tiến lại gần.
“Ngươi tưởng ngươi chọn con đường này. Nhưng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devil-s-path-hanh-trinh-tu-quy-gioi-toi-nhan-gioi/4623470/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.