Sau khi rời khỏi tàn tích căn cứ của Orochimaru, Sasuke, Sakura và Suigetsu tiến về phía Bắc – nơi con sông lớn chia cắt vùng đất Sương Mù và Lôi Quốc.
Họ dừng lại khi trước mặt là một cây cầu lớn bằng đá trắng, vững chãi, uốn mình qua làn nước bạc.
Cầu Hy Vọng.
Suigetsu nhướng mày, nhếch mép cười:
“Tên nghe sến quá nhỉ.”
Sasuke không đáp, nhưng ánh mắt lặng đi một nhịp.
Sakura bước chậm lại, lòng hơi nghẹn khi nhớ về Đội 7 ngày đó – lần đầu làm nhiệm vụ ngoài làng, lần đầu thấy cái chết cận kề, và lần đầu biết Naruto không chỉ là một thằng nhóc ồn ào.
Ngay dưới gốc cầu, mộ của Zabuza Momochi được chôn kín, đánh dấu bằng một tấm bia đá đơn sơ.
Suigetsu bước tới, rút thanh kiếm Kubikiribōchō – “Quỷ đao” – từ lòng đất ẩm ướt. Lưỡi thép xỉn màu nhưng vẫn mang luồng chakra sát khí nặng như mùi máu đông.
Hắn vung kiếm lên vai, cười nửa miệng:
“Thanh kiếm này từng được dùng để giết hàng trăm người.”
“Và giờ…” – hắn liếc sang Sasuke – “…ta nghĩ mình đủ sức để hạ cả cậu nếu muốn.”
Sasuke không thèm liếc nhìn, chỉ nói:
“Thử đi.”
Suigetsu cười khặc, nhưng vẫn vác kiếm đi theo.
Mục tiêu kế tiếp: căn cứ dự phòng số 6 của Orochimaru – khu vực phía Nam khu mỏ bỏ hoang.
Tại nơi đó, Karin – quản lý toàn bộ kho nghiên cứu sinh học và giám sát các tù binh chakra đặc biệt – đã cảm nhận được luồng chakra quen thuộc từ rất xa.
Cô bước ra cửa, vừa đúng lúc Sasuke, Sakura và Suigetsu tiến đến.
“Sasuke?!”
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devil-s-path-hanh-trinh-tu-quy-gioi-toi-nhan-gioi/4623459/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.