Hang ổ sâu trong núi mù sương – nơi không ánh sáng nào chiếu xuống, cũng là nơi mà Orochimaru đang nằm dưỡng bệnh trên chiếc giường của mình.
Căn phòng âm u, ánh sáng lờ mờ từ nến chakra nhợt nhạt. Cơ thể hắn tiều tụy, làn da trắng bệch như vôi, đôi mắt vàng thiếu sinh khí. Căn bệnh lạ đang gặm nhấm hắn từng tế bào một — thứ mà ngay cả chính hắn cũng chưa kịp nghiên cứu đến cùng.
Bên cạnh là lọ thuốc do Kabuto pha chế — kẻ đang đi lấy thêm thuốc.
Không gian lặng như tờ. Cho đến khi…
— Xẹt!! Một lưỡi kiếm mảnh, sáng rực, tia sét chớp nhoáng, xé gió mà bắn thẳng qua cánh cửa, gào rít như tiếng sấm.
PHẬP!
Orochimaru giật mình, dùng chính cánh tay gầy guộc của mình để cản đòn – chakra tụ lại, lớp da bị xé nát như giấy, máu đen phun ra.
Hắn rít lên, đôi mắt mở to đầy tức giận… rồi lại nhíu lại, mơ hồ.
“Ngươi...”
Cánh cửa bật mở — một hình bóng quen thuộc bước vào, khí áp sắc bén hơn cả những gì Orochimaru từng dạy hắn.
Uchiha Sasuke.
Vẻ mặt lạnh băng, ánh mắt lạnh lùng mang theo sát phạt quyết đoán.
“Vẫn còn sống à, Orochimaru?” – Sasuke nói, giọng đều như đá rơi trong giếng sâu.
Orochimaru nhếch môi, cười nửa miệng:
“Ngươi… đến đây để hỏi thăm sư phụ sao?”
Sasuke không trả lời. Hắn bước tới từng bước, kiếm lôi điện Kusanagi đã biến dạng – sắc và dài như một tia sét bị cô đặc.
“Ta đến thông báo: ngươi không còn giá trị.”
Orochimaru cau mày:
“Không còn… giá trị?”
Sasuke dừng lại, mắt lướt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devil-s-path-hanh-trinh-tu-quy-gioi-toi-nhan-gioi/4623457/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.