Một ngày mới lại đến, tại phòng hội nghị nhỏ của Anbu, Tsunade chống cằm, mắt nhìn Naruto với vẻ… khó tả.
“Ta giao cho ngươi một nhiệm vụ bí mật. Cấp độ: Cực khó.”
Naruto khẽ gật đầu, ánh mắt nghiêm nghị. “Phản nhẫn? Akatsuki? Hay Root cũ nổi dậy?”
Tsunade thở dài, đưa ra một tập hồ sơ. “Không. Là… Sai.”
Naruto: “…”
Tsunade: “Cụ thể: ngươi phải giúp thằng nhóc ấy hòa nhập cộng đồng.”
Naruto chớp mắt. “Ý bà Tsunade là… đi chơi công viên? Bắt chuyện dân làng? Học cách cười?”
Tsunade gật đầu, nở một nụ cười đầy ẩn ý: “Hoặc ít nhất là đừng gọi người khác là 'đồ mặt như phân' khi mới gặp.”
Naruto cùng các Anbu có mặt trong phòng: “...”
Ngày đầu tiên, Naruto quyết định cho Sai ‘tập cười’. Tại quán dango, Naruto ngồi một bên, Sai ngồi đối diện, cầm que bánh mà… không biết phải làm gì. Cậu nhìn người ta cười nói xung quanh, rồi quay sang Naruto:
“Cười là khi cơ mặt co lên, đúng không?”
Naruto gật.
Sai bèn giơ tay kéo miệng mình ra hai bên như mặt nạ, rồi hỏi: “Như vầy?”
Naruto suýt sặc nước trà.
“Không! Như vậy giống… Jiraiya bị chuột rút hơn.”
Ngày thứ hai, Sai được Naruto dạy học cách ‘khen ngợi’. Dạy lý thuyết không bằng trực quan, thế là Naruto đưa Sai đến gặp Ino.
Sai nhìn Ino từ đầu đến chân. Naruto nhắc: “Khen đi.”
Sai gật, trịnh trọng nói: “Mái tóc của cô như rễ sen vừa nhổ lên khỏi bùn.”
Ino: “...”
Naruto: “...”
BỐP! Sai bị đấm bay đụng vào bức tường phía sau.
Naruto thở dài: “Chuyện này chắc còn lâu mới kết thúc.”
Ngày thứ năm, Sai được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devil-s-path-hanh-trinh-tu-quy-gioi-toi-nhan-gioi/4623409/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.