Trên con đường đá của Konoha, Sasuke bước chậm rãi, hai tay đút túi, mắt nhìn trời, giống như thể hắn đang thả mình theo những đám mây.
Nhưng trong lòng… lại rối như rừng kim. Orochimaru, Nguyền ấn, Itachi, Naruto…
Tất cả như đè nặng vào cột sống, khiến từng bước Sasuke vừa nhẹ như lướt gió… vừa nặng như đá mài lồng ngực.
Sau một hồi lâu suy nghĩ, cuối cùng Sasuke cũng đã đưa ra quyết định.
—----------------------
Sakura tình cờ nghe được, cô không cố tình nghe lén. Chỉ là… hôm nay cô không biết phải làm gì. Và rồi, trong một con ngõ khuất sâu bên trong phố, cô thoáng thấy một bóng áo đen quen thuộc – Sasuke – đứng nói gì đó với một người lạ lẫm.
Không nghe rõ lời, nhưng chỉ một câu cuối cùng:
“...nửa đêm nay.”
Sakura giật mình. Cổ họng khô khốc.
Cô không cần nghe thêm. Trái tim đã tự hiểu.
Trên mái nhà, ngồi một mình, Sakura ôm đầu gối, ánh mắt vô định.
Cô đã im lặng quá lâu, cô đã luôn đứng sau, nhìn từ xa, đã từng nghĩ chỉ cần cầu nguyện và tin tưởng là đủ. Nhưng lần này… chỉ cần chậm một bước, là vĩnh viễn.
“Nếu mình không làm gì… thì sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa.”
Và thế là… cô đưa ra quyết định.
Không nói với ai. Không hỏi ý kiến.
Đêm hôm đó, sau khi bốn bóng đen đeo mặt nạ – Tứ Quái Âm Thanh – thuyết phục được Sasuke, cậu lặng lẽ rời khỏi phòng, không mang theo gì ngoài hành trang và ánh mắt trống rỗng.
Không ai biết. Không một ai để cậu nói lời chia tay.
Nhưng… có một người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devil-s-path-hanh-trinh-tu-quy-gioi-toi-nhan-gioi/4623402/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.