Sau khi Zabuza rút lui vào sương, cả đội không đuổi theo. Kakashi vẫn giữ nét mặt cảnh giác thêm một quãng đường dài. Sát khí đã tan, nhưng sự hiện diện của một sát thủ cấp Jōnin không thể nào xem nhẹ. Sự yên ắng lúc này chỉ là lớp bùn phủ lên xác một con rắn đang lặn sâu chờ thời điểm tấn công.
Con đường đến Sóng Quốc vẫn còn dài. Khi nhóm tới được ngôi nhà gỗ đơn sơ của Tazuna nằm ven một vách đá gần bờ biển, trời đã sẫm tối. Đèn dầu trong nhà được thắp lên, ánh sáng vàng nhạt hắt ra trên những gương mặt còn vương mệt mỏi.
Sasuke, từ lúc rời chiến trường, vẫn im lặng. Nhưng khi vừa đặt chân vào sân nhà Tazuna, cậu bất ngờ bước nhanh tới, ngẩng đầu hỏi Kakashi: “Thầy có thể nói cho em biết... tại sao thầy có Sharingan?”
Kakashi khựng lại. Một nhịp ngắn. Rồi anh quay đầu, mắt trái khẽ nheo. “Từ một người bạn rất thân của thầy.” Anh nói chậm, giọng đều như gió lướt qua mặt nước. “Một người thuộc tộc Uchiha đã hi sinh.” Rồi im bặt, không giải thích gì thêm.
Sasuke hơi nhíu mày. Không phải vì giận – mà vì hụt hẫng. Cậu muốn biết, muốn hiểu, muốn được chia sẻ. Nhưng lại bị chặn bởi một tấm rèm mơ hồ như cách mà cha mẹ cậu năm xưa luôn im lặng.
Bữa tối hôm đó không có không khí ấm cúng. Tazuna ăn ít, chỉ uống rượu. Còn đứa cháu nhỏ của lão – cậu bé với gương mặt lầm lì tên Inari – thì ngồi khoanh tay ở góc phòng, ánh mắt u uất như người lớn trong hình hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devil-s-path-hanh-trinh-tu-quy-gioi-toi-nhan-gioi/4623339/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.