Ngày lại ngày, Naruto kiên trì rèn luyện bài tập tưởng như vô nghĩa:
Rút kiếm — tra kiếm.
Rút kiếm — tra kiếm.
Lặp đi lặp lại, cho đến khi từng động tác ăn sâu vào từng thớ cơ, từng nhịp thở, từng nhịp đập trái tim.
Bàn tay cậu chai sần, những ngón tay tê rần, đôi cổ tay sưng tấy.
Mỗi lần siết chuôi kiếm là mỗi lần cảm giác đau buốt như có hàng ngàn mũi kim cắm sâu vào xương.
Nhưng Naruto không kêu than.
Không do dự.
Không bỏ cuộc.
Dường như, Naruto không nhận ra — hoặc có lẽ, trong thâm tâm, cậu đã lờ đi — rằng bản thân mình đã dần dần tách ra khỏi lịch trình tu luyện thường ngày của Đội 7.
Những buổi huấn luyện chung, những bài tập phối hợp chiến thuật giữa đồng đội — tất cả, đối với Naruto giờ đây chỉ còn là nghĩa vụ phải thực hiện khi có nhiệm vụ thực chiến.
Thay vì hội họp cùng Sasuke và Sakura để cùng nhau rèn luyện như trước kia, cậu chỉ lặng lẽ xuất hiện khi có lệnh tập hợp.
Và sau đó, cũng lặng lẽ biến mất.
Mối liên kết từng mong manh nhưng đầy hy vọng giữa ba người đồng đội trẻ tuổi... bắt đầu xuất hiện những vết nứt li ti, như những vết rạn trên tấm kính chịu áp lực quá lớn.
Sasuke, Sakura — dù không nói ra — nhưng dần dần cũng cảm nhận được khoảng cách lạnh lẽo hình thành giữa họ và Naruto.
Kakashi — với đôi mắt từng trải và trái tim nhạy bén — đã sớm nhận ra sự thay đổi đó.
Nhưng khi anh định đưa tay kéo lại, thì sợi dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devil-s-path-hanh-trinh-tu-quy-gioi-toi-nhan-gioi/4623329/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.