Naruto vẫn tiếp tục cuộc sống hàng ngày của mình trong sự cô đơn và ghẻ lạnh. Dù là một đứa trẻ có sức mạnh lớn lao trong cơ thể, cậu vẫn không thể thoát khỏi sự cô lập mà cả làng Konoha dành cho mình. Mọi người nhìn cậu với ánh mắt sợ hãi và khinh miệt, không ai muốn lại gần Naruto, vì họ chỉ thấy Cửu Vĩ trong cậu, chứ không phải một đứa trẻ vô tội.
Mỗi ngày, cậu bước đi giữa những con phố của làng, cố gắng tìm kiếm một chút ấm áp, nhưng chỉ nhận lại sự lạnh lùng và xa lánh. Naruto đã quen với điều đó, nhưng trái tim của cậu vẫn không ngừng khát khao sự chấp nhận và tình thương.
Khi Naruto đi qua một gia đình đang ngồi bên nhau trong sân nhà, họ cười nói vui vẻ, thưởng thức những món ăn gia đình, trong đó có những miếng cá rán thơm ngon mà Naruto có thể ngửi thấy từ xa. Mùi thơm của cá rán khiến cậu cảm thấy thèm thuồng, nhưng cậu không dám lại gần. Naruto biết rõ, họ sẽ không bao giờ mời cậu ăn, vì cậu không phải là một phần trong thế giới của họ. Cậu chỉ là Cửu Vĩ, là con quái vật trong mắt họ, không hơn không kém.
Naruto tiếp tục đi, bước chân chậm lại khi mùi cá rán vẫn theo gió. Cậu tự hỏi liệu một ngày nào đó, mình có thể ngồi ăn cùng họ mà không cảm thấy bị ghẻ lạnh không. Nhưng cậu biết, hôm nay, điều đó sẽ không xảy ra.
Với đôi mắt đầy sự u buồn, Naruto quyết định đi ra bờ sông, nơi mà cậu thường tìm thấy chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devil-s-path-hanh-trinh-tu-quy-gioi-toi-nhan-gioi/4623307/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.