Đã bao lâu rồi nhỉ, từ khi tôi ở đây,không nhớ rõ nữa đã khá lâu rồi.
Di chuyển không ngừng từ nơi này đến nơi khác, vùng đất này như vô tận vậy.
Bóng tối bao phủ khắp nơi không có khái niệm về thời gian cũng như đêm ngày.
Chán nản, mất hứng thú vì luôn tồn tại trong tôi cái suy nghĩ ‘đây là địa ngục rồi, mình đã chết cố gắng làm gì để rồi chỉ là hư vô, vô ý nghĩa' .
Tôi đã nghĩ thế không thể trách tôi được.
Điều đó đúng mà trong tình cảnh đầy éo le không ai nghe được lời tôi nói, không ai giao tiếp, những linh hồn vẩn vơ xung quanh không có khái niệm sống chỉ là tập hợp của một lượng năng lượng bóng tối trong thế giới này hành động hấp thụ như được lập trình vậy.
Và ngày hôm ấy cái ngày đã thấy đổi hoàn toàn bản thân vô cơ này đã xuất hiện.
Di chuyển và hấp thụ những khối năng lượng trôi nổi trên bầu trời của vùng đất bóng đêm này trong một thời gian dài ,cơ thể tôi đã đạt đến kích thước vô cùng lớn.
Nếu cơ thể tôi là hình tròn thì đường kính của nó cỡ 100m đó là một con số khá lớn cho một khối năng lượng vật chất vô cơ có ý thức như tôi.
Trong khi đó ,các hồn ma của năng lượng xung quanh tôi chỉ bé như hạt cát. Ồ tôi đã hấp thụ một con số khổng lồ những hạt cát ấy để được lớn như bây giờ ,tôi tự hỏi ‘trước đây mình cũng chỉ bằng hạt cát như vậy sao ? Mình thật sự rất may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devil-or-human/3801130/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.