Edit: phuong_bchii
________________
Đòn cảnh tỉnh, Bành Hướng Chi đột nhiên tỉnh táo lại.
Từ nhà mẹ Kỷ trở về, mở cửa, đóng cửa, thay giày, cởi quần áo, theo thói quen cởi sạch bản thân, lại quang đãng đi tới phòng ngủ mặc đồ ở nhà.
Sau khi làm xong những thứ này, thân thể của nàng vẫn không có nóng lên, vì thế nàng đến phòng bếp đun một bình nước, bật bếp một hồi, mới phát hiện hiện tại đâu còn dùng bình đun nước bếp lửa nữa, ngốc chết nàng.
Một lần nữa ấn nút bình đun siêu tốc xuống, nàng vừa huýt sáo vừa chờ, huýt sáo, mẹ ơi, muốn khóc quá.
Lần này cũng không uống rượu mà, vì sao lại muốn khóc vậy chứ?
Cũng không phải chỉ vì mẹ Kỷ nói, Kỷ Minh Tranh có nói với bà, cô có chàng trai mình thích. Không đến mức yếu đuối như vậy, hơn nữa Bành Hướng Chi coi như hiểu rõ tính cách của Kỷ Minh Tranh, cô không đến mức vừa có tiến triển với mình, vừa không bỏ xuống được người khác, hơn nữa mẹ Kỷ cũng nói, gần đây cô không đề cập tới.
Nghĩ đến cô và bản thân là muốn nghiêm túc.
Chỉ có điều, tổn thương Bành Hướng Chi, hoặc là nói làm cho Bành Hướng Chi tỉnh ngộ, gọi là: tính khả năng.
Chính là Kỷ Minh Tranh có thể thích đàn ông, có thể có cuộc sống hoàn toàn khác.
Lại một mình vào phòng Kỷ Minh Tranh ngồi, nghe mẹ cô vẻ mặt ôn hòa nói những chuyện bướng bỉnh khi còn bé, nói đến bên miệng có lúm đồng tiền nhàn nhạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-thoi-dai-nao-roi/3564189/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.