Minh Nguyệt chính thức đến ở nhờ nhà Chu Tự Hằng.
Cô bé mang một cái balo đựng quần áo, một hộp kẹo, một quyển truyện cổ tích, vô cùng cẩn thận để ở trong phòng.
Chu Tự Hằng tò mò nhìn balo quần áo của Minh Nguyệt.
Quần áo con gái khác với con trai, đồ của Minh Nguyệt đều là váy áo inhoa màu sắc sặc sỡ, có cả mũ nồi hình con thỏ, đồ ngủ hình Bạch Tuyết,váy công chúa dài nữa.
Nhìn bộ nào cũng hợp với Tiểu Nguyệt Lượng hết.
Chu Tự Hằng chân thành khen: “Quần áo của em thơm thật đấy.” Nói xong cậu bé lại nhếch mũi hít hít.
Người Minh Nguyệt cũng toàn mùi sữa thơm thôi.
Minh Nguyệt đáp lại lời khen bằng cách chạy tới hôn Chu thiếu gia một cái: “Anh cũng thơm lắm nha.”
Chu Tự Hằng vẫn chỉ là một đứa trẻ sáu tuổi, người cũng có mùi sữa.
Chu Tự Hằng được hôn sướng quá nheo mắt lại, nhưng đánh chết cũng khôngchịu thừa nhận: “Anh…Người anh làm gì mà thơm chứ! Anh đã cai sữa từ lâu rồi mà!” Là đại ca của đám trẻ con trong khu, sao có thể ngày nào cũnguống sữa hả! Để bọn nó biết được thì mất mặt chết!
Mới hôm qua Minh Nguyệt còn thấy chú lái xe cho chú Chu Xung bê hai thùng sữa tươi để ở cửa nhà anh mà.
Chu Tự Hằng không thích sữa tươi nguyên chất, cậu bé thích uống sữa ngọt cơ.
Minh Nguyệt chơi với Chu Tự Hằng từ nhỏ nên biết, nhưng cô bé không nói ra, lại chạy đi cầm hộp kẹo chia cho Chu Tự Hằng.
Kẹo ngon lắm, Minh Nguyệt không muốn ăn một mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-tai-vang-trang-gay-hoa/81935/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.