Trần Tu Tề vô tình bắt gặp cảnh tượng này, Thường Diệc Hàm đứng trên thảm đỏ trải trên sàn nhà, cúi đầu nhìn mũi chân, dáng vẻ e lệ mong mỏi chờ đợi câu trả lời của Chu Tự Hằng.
Buổi tối trời còn se lạnh, nhưng Thường Diệc Hàm lại mặc một cái váy ngắn đến đầu gối, lộ ra một đoạn bắp chân trơn bóng, cô tương đối hài lòng với đôi chân của mình, rất tự tin mà khoe ra.
Vì muốn làm cho đối phương rung động, cô lại đưa tay lên vén một lọn tóc ra sau tai.
Đây là hành động mà bạn gái của Chu Tự Hằng là Minh Nguyệt thường làm, các ngón tay trắng nõn đưa lên tai, nhìn cực kì ngây thơ và thuần khiết, kèm theo đó là sự quyến rũ không nói nên lời, có vẻ như Chu Tự Hằng rất thích con gái làm động tác này, thậm chí còn thường giúp Minh Nguyệt vén tóc.
Đúng như dự đoán, sau khi Thường Diệc Hàm làm xong động tác này, Chu Tự Hằng liền nhẹ nhàng hỏi: “cô thích tôi ở điểm gì?”
Cậu đứng ở cuối hành lang, cửa sổ đang mở, tối nay vừa đúng đêm trăng rằm, chân trời không một gợn mây, ánh trăng dịu nhẹ chiếu vào kéo dài cái bóng của cậu, nhìn như một cái cây vươn cao trong bóng đêm vậy.
Thường Diệc Hàm cũng là một thành viên trong đội tập huấn, đang học năm nhất, tuy nhiên tài nghệ của cô còn xa mới đạt tới tiêu chuẩn trở thành đội viên chính thức, song trong đội khó tránh khỏi phát sinh những công việc lặt vặt cần giúp đỡ, Thường Diệc Hàm dựa vào sự kiên trì và thái độ tốt của mình đã thành công nhận được sự yêu mến của các thầy giáo làm huấn luyện viên, mà cô lại còn là một trong số những cô gái hiếm hoi của khoa máy tính, cho nên càng được ưu ái mà nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-tai-vang-trang-gay-hoa/2375663/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.