🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngoài thành Sóc Phương, cát vàng đầy trời, hoàng hôn nặng nề.

Lý Trường Thiên đứng dưới cổng thành Sóc Phương ngước nhìn chiếc đầu bị treo trên cao, thật lâu không nói gì.

Nửa ngày sau, Lý Trường Thiên quay người đi, tay cầm ngọc bội hoa sen Tịnh Đế trên cổ cẩn thận vuốt ve, chậm rãi trở về thành Sóc Phương.

Thành Sóc Phương đã không còn yên tĩnh an nhàn như xưa.

Lúc trước Tần Quyết Minh dẫn binh từ biên cương rút lui về cố thủ ở Sóc Phương đã hạ quân lệnh không được cướp bóc, không được phá hoại hay đe dọa dân chúng.

Vì vậy dù mấy vạn tướng sĩ trưng dụng nhà dân làm quân doanh thì Sóc Phương vẫn yên bình như ban đầu.

Nhưng Bắc Địch mới xâm chiếm ba ngày ngắn ngủi mà nơi này chỉ còn đất đai khô cằn và tường gạch đổ nát, phóng tầm mắt ra xa chỉ thấy cảnh hoàng tàn khắp nơi.

Lý Trường Thiên lẳng lặng đi trên đường, thỉnh thoảng nhìn thấy mấy tên binh sĩ Bắc Địch đang lục lọi trong đống đổ nát xem còn sót lại thứ gì không.

Vì hắn mang gương mặt của người Trung Nguyên nên thường xuyên bị lũ Bắc Địch chặn lại khiêu khích.

Sau khi bị ngăn cản đủ kiểu, rốt cuộc Lý Trường Thiên cũng vào được quân doanh Bắc Địch, tướng sĩ Bắc Địch đang đốt lửa uống rượu bù khú, hiện giờ bọn chúng thắng trận nên từ trên xuống dưới đều vui vẻ ăn mừng.

Nhưng ở cổng thành vẫn có binh sĩ tinh nhuệ canh giữ đề phòng đánh lén.

Lý Trường Thiên nín thở tránh đi tai mắt kẻ khác, lặng yên không một tiếng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-la-xuyen-viet-dua-vao-cai-gi-ta-thanh-pham-nhan/1603715/chuong-131.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.