Yến Thù và Chung Ly vừa dứt lời, nhìn về phía Lý Trường Thiên đã thấy hắn đang khiếp sợ nhìn mình lom lom.
"Ừm? Sao vậy?" Yến Thù hỏi.
"Không có gì không có gì." Lý Trường Thiên bối rối thu hồi ánh mắt che giấu nỗi kinh ngạc.
"Thẩm công tử đâu?" Yến Thù ngó quanh mà không thấy người.
"Muộn rồi nên hắn về phủ trước." Lý Trường Thiên chống vào tay vịn bằng gỗ khắc hoa của trường kỷ, đứng dậy có chút khó khăn, "Giờ chúng ta đi đâu?"
"Đi gặp phường chủ." Yến Thù trả lời.
"Được."
-
Chung Ly dẫn hai người rời khỏi Nguyệt Các đến Thanh Lộ Các.
Yến Thù khẽ nhíu mày, suy nghĩ trong lòng đã dần sáng tỏ.
Lầu một Thanh Lộ Các vẫn chỉ có một sân khấu kịch sơn son thếp vàng, ánh sáng ảm đạm, Chung Ly định dẫn hai người lên lầu thì bị cản lại.
Đó là một cô nương mặc váy gấm, tay cầm hoa đăng khắc chim chạm rỗng, cô nương hành lễ với ba người rồi nhìn Chung Ly cười cười: "Các chủ Nguyệt Các, phường chủ nói đến đây phải theo quy củ."
Chung Ly: "Nhưng......"
"Không sao." Yến Thù nhàn nhạt ngắt lời, "Vậy cứ theo quy củ đi."
Chung Ly bất đắc dĩ đành nói: "Yến đại nhân, đã thế thì chúng ta không theo ngài lên nữa."
"Được."Yến Thù đáp lại rồi quay đầu nhìn Lý Trường Thiên, "Phiền ngươi đợi ta thêm một lát."
"Không phiền!" Lý Trường Thiên vội nói, "Đi đi! Ta sẽ ở đây chờ ngươi!"
Ánh mắt Yến Thù nhu hòa, y gật đầu rồi đi theo cô nương kia lên lầu.
Cô nương đưa Yến Thù đến trước một gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-la-xuyen-viet-dua-vao-cai-gi-ta-thanh-pham-nhan/1603652/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.