Quan đạo thỉnh thoảng có khách qua đường, thấy một công tử tuấn mỹ thanh lãnh cưỡi ngựa dừng bên đường cúi đầu suy tư làm khách qua đường nhìn ngó liên tục. 
"Thật đẹp trai a." 
"Nhưng nhìn cứ lạnh như băng ấy......" 
Tiếng bàn tán của người khác theo gió truyền vào tai Yến Thù. 
Lạnh như băng sao? 
Yến Thù từng nghe rất nhiều lời bình phẩm như vậy. 
Độc lai độc vãng, không quan tâm được mất, nghiêm trang đứng đắn. 
Thật ra khi Yến Thù còn nhỏ cũng không phải là tính cách này, khi đó dù y ít nói nhưng không thích độc lai độc vãng. 
Y thích theo sau Yến Tử Khanh học tên đủ loại thảo dược và dược tính. 
Y thích cùng Tần Quyết Minh tập võ luyện quyền, cầm gậy gỗ làm kiếm, múa ra một chiêu đẹp mắt. . đam mỹ hài 
Y thích ở cùng đương kim Thánh thượng khi đó vẫn còn là hoàng tử ngốc, ăn đủ loại bánh kẹo và điểm tâm ngon lành. 
Từ khi nào y bắt đầu trở nên trầm mặc ít nói, lại thích độc lai độc vãng? 
Yến Thù nhớ ra rồi. 
Là sau khi Yến Tử Khanh bị giam vào tử lao. 
Y được Tần Quyết Minh mang về Tần phủ nhưng bị người Tần gia phản đối. 
Người Tần gia sợ Yến Thù sẽ làm liên lụy đến bọn họ nên không cho Yến Thù ở lại Tần phủ, vì việc này mà Tần Quyết Minh suýt chút nữa bị Tần phụ đánh gãy chân. 
Bọn họ không hiểu vì sao Tần Quyết Minh lại muốn theo người khác nhảy xuống nước. 
Tần Quyết Minh kiên trì cầu xin không ngừng, cuối cùng Tần mẫu cũng thỏa hiệp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-la-xuyen-viet-dua-vao-cai-gi-ta-thanh-pham-nhan/1603630/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.