Trong chuồng ngựa, Yến Thù đang xắn tay áo cho tuấn mã của mình ăn cỏ khô, một tay nhẹ nhàng vuốt cái bờm mềm mại, một tay cầm cỏ khô đưa tới bên miệng ngựa. 
Sau lưng vang lên tiếng bước chân, Yến Thù quay lại thấy Lý Trường Thiên thì khẽ gật đầu. 
Lý Trường Thiên có chút dè dặt, hắn khô khan cười hai tiếng rồi nói: "Con ngựa này là của ngươi à?" 
"Ừm." Yến Thù đáp. 
"Rất soái." Lý Trường Thiên đi tới vỗ lên dây cương của tuấn mã. 
Con ngựa chấn kinh tung vó lên muốn đạp Lý Trường Thiên. 
Yến Thù quát lớn một tiếng rồi nắm chắc dây cương, đột ngột túm lấy đầu ngựa để tránh làm Lý Trường Thiên bị thương. 
Lý Trường Thiên giật mình lui lại một bước. 
Yến Thù ôm cổ ngựa trấn an nó bình tĩnh lại. 
"Thật xin lỗi, ta, ta...... Ta không phải cố ý......" Lý Trường Thiên hoảng loạn nói xin lỗi. 
"Đến đây." Yến Thù nhàn nhạt bảo Lý Trường Thiên. 
"Hả?" Lý Trường Thiên cẩn thận nhích tới gần. 
Yến Thù kéo cổ tay Lý Trường Thiên đặt lên lưng ngựa: "Vỗ ở đây." 
Lý Trường Thiên thoáng do dự rồi khẽ vuốt nhẹ, con ngựa bình tĩnh một lát, nhẹ nhàng cọ đầu vào Lý Trường Thiên rồi ung dung nhai cỏ khô. 
Hai mắt Lý Trường Thiên tỏa sáng, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ, không ngừng vuốt ve bờm ngựa. 
"Đúng rồi." Lý Trường Thiên nhớ tới cái gì, nói với Yến Thù, "Trên công đường Ngưu Tam đã thú nhận hết chuyện sát hại Nhị cô nương Tô gia rồi." 
"Ừm." Yến Thù gật đầu, "Chiều nay nha dịch sẽ áp giải hắn diễu phố thị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-la-xuyen-viet-dua-vao-cai-gi-ta-thanh-pham-nhan/1603606/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.