Trong vườn Phủ Gia Cát, Phương Hoán Thanh nhắm mắt đón nhận từng cơn gió mơn man, vẻ mặt bình thản như đang ở nhà.
“Tiểu thư, cô có muốn ăn hoa quế cao không? Làlão gia dặn em mang đến cho cô đó.” Thu Hương ngồi trước mặt nàng vừarót trà vừa nói.
“Đợi lát nữa đã, bây giờ bụng ta nhét không vô.”Phương Hoán Thanh thỏa mãn vỗ về bụng.”Hô, lâu rồi không được ăn ngonnhư vậy! Ta ở đây trừ 3 bữa chính ra cũng không ăn vặt, em đừng nghĩ Gia Cát Diệp có tiền sẽ xài sang, thực ra trình độ keo kiệt của hắn có thểso sánh với cha ta đó!
Không đúng, chắc Gia Cát Diệp keo hơn, cha ta đối với người trong nhà cũng không keo, ăn mặc đều chọn thứ tốt nhất, cònGia Cát Diệp bề ngoài giống nhà buôn, thực ra trong ruột vẫn là tên nôtài, ta xem cái này gọi là mèo vẫn hoàn mèo.”
“Nhưng em thấy Gia Cát Diệp đối với tiểu thư cũng không tệ, không phải hắn cho tiểu thư mang người đến giúp việc sao? Bởi vậy tiểu thư mới rảnh rỗi ở đây uống trà với em, thực ra, việc này hắnkhông tệ, đúng không?” Không phải Thu Hương bênh vực Gia Cát Diệp, nàngthực cảm thấy Gia Cát Diệp làm như vậy đã là tốt lắm rồi.
Phương Hoán Thanh suy nghĩ một chút, Thu Hương nói cũng đúng, chuyện này nàng thực sự không chối cãi được.
Nhờ phúc Gia Cát Diệp, bây giờ nàng có thể đemviệc giao cho người hầu làm, mình chỉ cần đợi họ làm xong kiểm tra làđược, dù sao Gia Cát Diệp cũng không để ý, mỗi ngày đi sớm về trễ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-la-thien-kim-choc-hoa/112115/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.