Sau một giấc ngủ say cuối cũng đã tỉnh hẳn nhìn xuống chiếc áo tơi tả bị Sở Luật vấy bẩn cô hận không thể đánh chết tên đó
Cô thay nhanh một đồ ngủ dài tay rồi bước ra ngoài, nhìn thấy Ngôn Thụy Minh đang lục đục trong bếp, cô họ “khự” một tiếng rồi bước vào
Ngôn Thụy Minh đang băm băm cái gì đó, đứng trước hơi nóng của cái nồi trán đổ đầm đìa mồ hôi cơ mặt cũng co lại. Thấy cô bước vào thì hắn liền dừng tay cơ mặt cũng thả lỏng no một nụ cười quay sang nhìn xem cô gái nhỏ, lúc nảy vẫn mè nheo khóc lóc nhưng bây giờ đã tỉnh táo hẳn rồi trải qua sự việc ghê tởm đó mà trông tâm lý cô vững vàng chưa kìa! (2
- Có đói không?
Giọng nói nhẹ nhàng cất lên
- Tất nhiên là đói rồi...đói muốn xỉu đây hiu hiu
Cô thản nhiên ngồi xuống giả vờ làm bộ mặt nũng nịu cho hắn xem chủ yếu là để thức ăn dâng tận miệng đây mà
-
- Thơm quá....!
Ngôn Thụy Minh bưng một phần trứng cút rim bơ xuống bàn cứ tưởng hôm nay được ăn món ngon ai ngờ hắn lại đặt trước mặt cô một tô cháo thịt bầm nụ cười trên môi cô dường như vụt tắt, xụ mặt mà nói với hắn
- Em..em thật sự phải ăn món này cả một tuần à
- Vừa đến đây được một hôm hết nhập viện thì lại.....
Nói đến đây hắn chợt ngưng lại nhìn xem biểu hiện của cô “không có chút nào gọi là sợ hãi”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-danh-cho-em/3722575/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.