Về đến nhà..Ngôn Thụy Minh mở điện thoại ra bên trong vô số cuộc gọi nhỡ đến từ “Mẹ”
Cả ngày hôm nay em vẫn chưa gọi điện báo cho người nhà một tiếng à?
Nghe đến đây cô mới lật đật mở điện thoại ra...là hàng ngàn cuộc gọi nhỡ ở nhà
Cô định gọi về báo một tiếng thì đã có người gọi đến
- ALo, mẹ con đến nơi rồi
- Đến từ lúc nào một cuộc cũng không gọi về là sao hả
Đầu dây bên kia giọng điệu vô cùng tức giận
- Con xin lỗi mà
- Thôi được rồi, ở trên đó học tập cho tốt ngoan ngoãn nghe lời anh của mày!
- Anh anh nào chứ!
- Ngôn Thụy Minh nó là anh của mày
Vậy hóa ra bấy lâu này cô nhận sai rồi sao!
Cô vâng vâng dạ dạ rồi cúp máy, đưa mắt lườm Ngôn Thụy Minh ở ghế Sofa
- Ngôn Thụy Minh..cậu..anh lừa người!Hắn ngồi ở đó khẽ nhún vai
- Không phải do em à..bao nhiêu tuổi rồi con không phân biệt được vai vế!
Cô “hừ” một tiếng rồi đi vào bếp ăn cháo, lúc nảy trên đường về hắn có ghé bên đường mua cho cô một phần cháo trắng
Đang ăn cháo thì cô mở điện thoại lên ngẫu hứng đăng lên một tấm ảnh trúng tuyển đại học, chuyện này cũng không báo cho Sở Luật một tiếng....định vài ngày nữa sẽ....
Cuộc gọi đến [ Sở Luật ]
- ALO
- Em lên thành phố X rồi à, cũng không báo cho anh một tiếng
- Việc này cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-danh-cho-em/3623311/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.