Cảm giác được cơ thể nóng rang cô chạy một mạch ra khỏi nhà đi xuống sau vườn...Kì lạ thật mỗi khi ở cạnh Sở Luật cô chỉ ngại một chút thôi, tại sao khi ở cạnh Ngôn Thụy Minh chút xíu như thế thì cô lại có cảm giác kì lạ đến như vậy
Cô đi loanh quanh một hồi thì có hơi buồn chán bèn hái một trái ổi mà trèo lên nhánh cây vú sữa.lần trước bị té ngã vẫn là không sợ lần này cô sẽ cẩn thận hơn một chút
Cô ngồi trên đó vừa ăn vừa đung đưa cái chân, hát hò vu vơ
- Tiểu Vy..có biết chị tiểu Thư ở đâu không hả
- Dạ không ạ...ha chúng ta đi tìm đi ạ
Lưu Ái Vy nắm tay dắt Ngôn Thụy Minh đi lên lầu tìm cô
Không có ai!
Lại vòng lên sân trước, cũng không có ai
Trong phòng khách phòng ăn phòng bếp cũng chả thấy người nào
Cô có thể đi đâu đây chứ?
- Không tìm thấy chị tiểu Thư rồi ạ..chúng ta phải làm sao đây hả tiểu Vy
- A! Em biết rồi, hay là chúng ta ra sau vườn tìm đi ạ...chị Tiểu Thư thường trốn ra sau vườn
Ngôn Thụy Kinh cùng con bé đi ra sau vườn
Lưu Ái Vy định hét kêu tên cô thì bị hắn ngăn lại- Suỵt! nhỏ thôi
Ngôn Thụy tinh mắt mà thấy được cô đang đung đưa ở trên nhánh cây vú sữa...đây chẳng phải là nhánh cây lần trước cô bị té ngã rồi được hắn đỡ đấy sao, đúng là không biết sợ mà!
- Sao vậy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-danh-cho-em/3617312/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.