Cô nhớ ra rồi vài năm trước khi đi tản mộ ông cố đã gặp người này. Lúc đó nhìn người đó cũng giống như một chàng sinh viên thôi bây giờ đã thay đổi ngoạn mục như thế này sao, vả lại nhiều năm không gặp lại thấy người đó càng đẹp trai
Cô không biết xưng hô thế nào, chỉ đành mỉm cười gật đầu một cái, người kia cũng mỉm cười nhìn cô
Trong đầu cô còn suy nghĩ chắc hẳn gọi là cậu rồi
- Con bé Tiểu Thư này, mấy năm không gặp lại xinh đẹp như vậy
- Dạ… - Cô hơi e thẹn trước lời khen của bà cố không biết là thật hay giả nữa
- Má, em hai chúng ta đi ăn cơm thôi rồi từ từ nói chuyện tiếp
- Được..được, má cũng đói bụng rồi - Bà cố đứng dậy cùng bọn họ đi xuống bếp
- Dạ để con vào bếp dọn cơm
Cô vào bếp dọn chén đũa, thức ăn ra, người kia cũng vào trong dọn phụ một tay
- Dạ..cảm ơn - Cô vẫn là chưa biết xưng hô như thế nào. Người kia “ừm” một tiếng
Mọi người ngồi vào bàn, vị trí cao nhất tất nhiên là dành cho bà cố ngồi, còn cô thì ngồi cạnh người kia
- Má ăn nhiều vào, đây đều là tôm cá con với ông nhà nuôi hết đó, rau này cũng rau nhà trồng an toàn lắm!
- Chị Hai siêng quá, ở nhà nuôi trồng đủ thứ
- Ờ chị cũng rảnh rỗi mà em
- Năm nay con học lớp mấy rồi Tiểu Thư - Ngôn Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-danh-cho-em/3617281/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.