Loáng cái đã đến cuối tuần, Lê Đường đẩy thời gian lên sớm hơn để không lỡ ngày nghỉ. 
"Bốn ngày với năm ngày cũng thế." Cậu nói như vậy với Tưởng Lâu, cũng là tự an ủi mình. 
Tưởng Lâu bèn đặt phòng trước trên điện thoại. Tối thứ sáu tan học, cả hai gặp nhau ở cổng sau trường rồi bắt xe đến khách sạn. 
Vừa lên xe Lê Đường đã mở điện thoại định chuyển khoản cho Tưởng Lâu, dù không cho cậu trả hết thì ít nhất cũng phải chia đều. 
Tưởng Lâu nói không cần: "Mấy hôm trước mới thắng." 
"Tối thứ ba hả?" Hôm ấy Lê Đường không tới phòng tập quyền anh với Tưởng Lâu, hai đứa đi chung năm điểm buýt thì xuống xe chia hai ngả: "Anh đoán xem tối đó em làm gì." 
Tưởng Lâu cụp mắt nhìn màn hình điện thoại, bấm từ chối nhận tiền chuyển khoản của Lê Đường: "Không biết." 
"Anh đoán thử đi." 
"Làm bài tập." 
"Bài tập làm hết từ lúc ở trường rồi." 
"Đọc sách." 
"Bá tước Monte Cristo cũng sắp đọc xong rồi, trình độ viết văn của em tiến bộ vùn vụt luôn." 
"Ngủ." 
"Không hề, bữa đấy em ngủ muộn lắm, lúc anh gọi điện là em mới ngủ chưa được mười lăm phút." Lê Đường hối: "Anh đoán hẳn hoi xem nào." 
Nghĩ đến người gặp mặt tối đó, Tưởng Lâu đáp tỉnh bơ: "Về với mẹ à?" 
"Không phải. Tối hôm ấy mẹ em không có nhà, bảo là đi gặp bạn cũ." Lê Đường cũng nghĩ không ra, làu bàu nói: "... Bạn cũ nào mà cứ phải tối mới gặp?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/det-ken/3402439/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.