Tưởng Lâu buông ra trước. 
Tiếng cười khẽ vang lên trên đỉnh đầu Lê Đường: "Được rồi, tôi đi tắm cái đã." 
Lê Đường chậm chạp rời khỏi vòng tay hắn. Cậu khịt mũi, đang định lấy tay lau nước mắt thì Tưởng Lâu đưa khăn giấy cho. 
Vừa nhận giấy, Tưởng Lâu lại vươn tay vò tóc cậu: "Đừng chạy lung tung, ở đây chờ tôi." 
Lê Đường bèn ngoan ngoãn chờ tại chỗ, một tờ khăn giấy lau mắt, một tờ xì mũi, còn một tờ gấp lại nắm trong tay. 
Lau xong Lê Đường dịch hai bước về phía tường, soi gương thấy vành mắt mình đỏ hoe, mặt trắng bệch như tờ giấy, môi cũng cắn chảy máu từ khi nào không biết, xấu quá đi mất thôi. 
Khi Tưởng Lâu đi ra Lê Đường đang chải tóc bằng ngón tay, cậu nghe tiếng ngoái đầu lại, thấy Tưởng Lâu không mặc áo thì lại vội vã đánh mắt đi. 
Dĩ nhiên Tưởng Lâu nhận ra bộ dạng "giả vờ giả vịt" của Lê Đường, lòng thầm cảm thấy buồn cười. Ban nãy hắn cũng mặc thế này mà lúc ôm sao không thấy cậu căng thẳng. 
Hắn lấy áo phông trong tủ đựng đồ tròng vào người, vắt áo khoác lên khuỷu tay rồi hất cánh tủ lại. 
"Đi thôi." Tưởng Lâu nói. 
Ra cửa, Lê Đường nhận lại điện thoại ở chỗ bảo vệ, mở khoá xem thử thì thấy không ổn, màn hình có một vết nứt. 
Lúc lên xe buýt Lê Đường mượn điện thoại của Tưởng Lâu soi đèn nhìn kỹ, có vẻ chỉ nứt kính cường lực. 
Cậu thở phào đưa trả điện thoại, ngước mắt lại bắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/det-ken/3402420/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.