🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tự trả tiền xong, hai đứa đứng trước cửa tiệm trò chuyện đôi câu.



"Cậu sống ở đây à?" Lê Đường hỏi.



"Ừ." Tưởng Lâu đáp: "Cậu cũng ở gần đây?"



"Không, đi ngang qua thôi."



"Ngày trước từng tới đây?"



Lê Đường nhìn xung quanh: "Chắc là không đâu, hồi bé tẹo tôi từng đến Tự Thành một lần, cũng không kịp đi nhiều nơi."



Nói đoạn cậu nhận ra Tưởng Lâu đang nhìn mình, ánh mắt ấy như đang... dò xét?



Nhưng chỉ thoáng chốc Tưởng Lâu đã rời mắt, nhanh đến mức Lê Đường không chắc mình có nhìn nhầm hay không. Hắn nói: "Thành phố nhỏ không so được với thủ đô, không có chỗ nào hay ho."



"Đúng thế, chán òm." Lê Đường gật đầu đồng tình sâu sắc, sau đó lại vội vã lắc đầu: "Không phải không phải, tôi không có ý bảo Tự Thành chán..."



Tưởng Lâu bật cười: "Cậu căng thẳng cái gì?"



Chỉ có Lê Đường biết mình đang căng thẳng chuyện gì.



*



Lại một thứ hai nữa bắt đầu bằng giờ truy bài, hễ rảnh rỗi là Lê Đường lại che sách, quay xuống nhìn bàn cuối tổ bốn chỗ bên cạnh cửa sổ.



Hôm nay Tưởng Lâu mặc áo khoác đồng phục màu xanh trắng rất nghiêm túc, khiến Lê Đường nhớ lại hôm qua hắn mặc quần túi hộp, áo sát nách đơn giản phác hoạ vóc người vai rộng eo nhỏ, bắp tay khẽ nhô lên theo từng cử động đẹp đến mức hoạ sĩ có kỹ thuật cực kỳ tốt cũng không thể nào mô tả được.



Nói tục chính là mặc đồ nhìn gầy cởi đồ có da có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/det-ken/3402407/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dệt Kén
Chương 6: Sao tôi biết được
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.