“Cậu xác định vừa rồi ở nơi này có người?” 
“Đúng vậy, thượng tá, vừa rồi tôi có nghe thấy tiếng người, hình như… hình như là Dessaro!” 
Thần kinh của tôi lập tức căng lên, bởi vì đó là tiếng của Rhine và Sacalare. Tôi lùi vào trong bóng tối, lưng kề sát thân cây đại thụ vươn đầu ra, nhìn thấy hai người bọn họ xuất hiện bên mấy cột đá phía đối diện, chỉ cách tôi khoảng chừng mười mét, nếu bọn họ đến gần hơn chút nữa, sẽ nghe được tiếng thể dốc không thể đè nén của tôi. Tôi gắt gao che kín miệng mũi, không dám cử động chút nào, tiếng tim đập hỗn độn đánh vào màng nhĩ, toàn thân phát run vì khôn nóng mãnh liệt, tôi chỉ mong rằng bọn họ đừng nghe thấy những động tĩnh rất nhỏ này. 
“Nhất định cậu ta vẫn còn ở gần đây.” Rhine tiếp tục nói, anh ta quay đầu dò xét, lia đèn pin trong tay ra bốn phía, hướng đến gần chỗ trốn của tôi, tôi rụt lui thân thể về phía sau, khiến bản thân ẩn núp càng sâu, trái tim bị siết chặt treo ở cổ họng, mắt thấy anh ta sắp chiếu đèn đến lùm cây trước mặt tôi, Sacalare đột nhiên quát nhẹ một tiếng. 
“Này, đừng tìm, chính sự quan trọng hơn. Chúng ta phải nhanh đến bờ biển tiếp ứng cho giáo sư. Về phần cậu muốn tìm Dessaro… Ngày mai hòn đảo này sẽ bị quân đội chiếm cứ, mấy tên người Nga kia sẽ không ai chạy thoát được.” 
Sacalare nhẹ nhàng nói bâng quơ, trong lòng tôi trầm hẳn xuống, biết đại sự không ổn. Mấy con thuyền kia chính là người của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dessaro-nhan-ngu/864981/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.