Lần này Tô Căng Bắc sảng khoái về Tô gia như vậy kỳ thực còn có một nguyên nhân, chính là cô có buổi chụp ảnh tạp chí ở thành phố này, thế nên bất kể trong nhà có gọi hay không, cô đều phải về một chuyến.
Hôm nay là ngày chính thức chụp ảnh tạp chí. Hà Địch lái xe đến Tô gia đón cô, vì tính bảo mật của thân phận Tô Căng Bắc nên bình thường chỉ có một mình Hà Địch lại đây.
Khi Tô Căng Bắc chuẩn bị xuất phát, Chu Thời Uẩn đang đánh cờ vây với Tô lão gia ở phòng khách.
Cô đặc biệt đến bên cạnh hai người, nói:
- Em hơn sáu giờ tối là có thể kết thúc.
Tô lão gia chăm chú nhìn bàn cờ:
- Được rồi, đi sớm về sớm.
- Nhấn mạnh một lần nữa, là hơn sáu giờ.
Chu Thời Uẩn ừ một tiếng, ngước mắt nhìn Tô lão gia:
- Ông nội, ông phải cẩn thận đấy.
Tô lão gia cau mày than thở:
- Ông chưa bao giờ thắng nổi ông nội cháu lúc còn sống, không ngờ kỳ nghệ của cháu còn tinh hơn cả ông nội cháu.
Tô Căng Bắc lườm hai người, cong ngón tay gõ gõ lên bàn cờ:
- Có ai nghe đây nói chuyện không?
Tô lão gia nói:
- Con bé này, đừng thêm phiền nữa. Mau đi làm việc đi, lúc về ông bảo Thời Uẩn tới đón cháu.
Tô Căng Bắc nhướng mày:
- Ơ ông nội, vẫn là ông hiểu cháu nhỉ.
- Cháu nghĩ gì đều viết hết lên mặt kìa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-trai-la-so-1/2286038/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.