- Nè nè, anh có thể tiếp tục nắm, em không ngại.
Tô Căng Bắc “e thẹn” túm lấy cánh tay anh:
- Chúng ta có danh phận, có thể làm chuyện này, đúng không?”
Cô bẩm sinh đã gợi cảm, nếu còn nói chuyện õng ẹo thì chính là quyến rũ.
Ánh mắt Chu Thời Uẩn hơi thu lại:
- Đừng lằng nhằng nữa.
Tô Căng Bắc phì cười, vừa nãy là ai lằng nhằng hả.
Chu Thời Uẩn không quản cô, đi dọc theo hành lang ra ngoài, cô theo sau anh mấy bước, vừa đi vừa nói:
- Chu Thời Uẩn, hồi nãy anh nói em như vậy chính là ý nói gương mặt mộc của em rất đẹp đúng không?
Chu Thời Uẩn:
- …
- Chu Thời Uẩn anh nói thật đi, em để mặt mộc đẹp hay trang điểm đẹp?
Không nói.
- Ồ, em biết rồi, anh cảm thấy đều đẹp hết.
Tô Căng Bắc cười khúc khích ra tiếng:
- Thiệt là, cách biểu đạt của anh cũng quá hàm súc rồi. Chu Thời Uẩn…
Anh cuối cùng bất đắc dĩ nói:
- Yên tĩnh một chút.
Tô Căng Bắc nhún nhún vai:
- Được được được, ôi, anh đợi em với, đi nhanh như vậy làm gì.
Chu Thời Uẩn không lên tiếng, có điều bước chân thật sự chậm lại. Cô vui vẻ bước lên trước, đưa tay ôm lấy khuỷu tay anh.
Không chờ anh có động tác kế tiếp, cô liền vội vàng nói:
- Đừng gỡ ra, bà nội và anh trai anh chắc chắn muốn thấy cảnh chúng ta ân ân ái ái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-trai-la-so-1/2285993/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.