Bất kể là chú nhỏ nhà hắn kêu gào cỡ nào, đau đớn cỡ nào, cuối cùng Tư Không Tịch vẫn không chút lưu luyến mà rời khỏi nhà. Bỏ mặc chú nhỏ nhà hắn ngồi nhìn hai bát mì tôm đầy ắp hải sản siêu thịnh soạn mà mình vừa chuẩn bị.
Cuối cùng Lạc Thu Bạch tức giận gạt hết xương sườn, tôm hùm, hải sâm từ bát mì của cháu trai sang bát của mình, rồi hừ lạnh: "Trên đời không có bữa ăn nào miễn phí cả, đồ phản bội."
"Hừ! Không biết là tiểu yêu tinh nào mê hoặc Tịch Mình nhà mình."
"Nếu mà không đẹp thì còn lâu ông chú này mới đồng ý!"
"Nhưng thằng nhóc kia mắt nhìn người rất tốt mà, chắc không... xấu quá đâu nhỉ."
Trong lúc Lạc Thu Bạch còn đang mải chửi mắng, thì Tư Không Tịch đã nhanh chóng phi xe đến nhà hàng buffet trên tầng cao nhất của Quảng Trường Thời Đại đặt bàn rồi. Việc này cũng không khó khăn gì, chỉ cần có thẻ VIP là xong.
Cho nên lúc Mai Như Ngọc và Tần Lãng giải quyết xong chuyện ở đồn cảnh sát rồi mới quay về nhà hàng thì Tư Không "lạc nhạn" đã ngồi vào một trong những chỗ đẹp nhất, kín đáo nhất của nhà hàng trước đó 10 phút rồi.
Hắn chắc chắn 100% Mai Như Ngọc và Tần Lãng sẽ ngồi ở vị trí này, bởi vì vị trí này là chỗ của khách VIP, được ngăn với bên ngoài bằng một bức bình phong làm bằng pha lê chạm khắc vô cùng tinh xảo, có người phục vụ riêng, thậm chí có cả bảo vệ ngăn những ai không phận sự miễn vào.
Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-qua-toi-nhin-khong-noi/284836/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.