Tư Không Tịch lẳng lặng nhìn chằm chằm di động của chú nhỏ nhà mình, đến độ khuôn mặt cười khằng khặc như ngỗng của chú nhỏ nhà hắn từ từ nhỏ dần rồi tắt lịm, rồi tự dưng cảm thấy chột dạ.
Lạc Thu Bạch cảm giác áp lực lớn từ cháu trai lớn, tự dưng có chút hậm hực muốn rút tay đang cầm di động về, lại bị Tư Không Tịch đưa tay nắm chặt lấy phần thân mỏng của di động
Lạc Thu Bạch: "......" Tay hơi hơi dùng sức.
Tư Không Tịch còn đang nhìn chú nhỏ nhà mình với nụ cười âm trầm.
Lạc Thu Bạch lại dùng nhiều lực hơn, đột nhiên nghe thấy một tiếng "cách" kinh hoàng, vỏ và thân điện thoại yếu ớt tách làm hai mảnh.
"Chú nhỏ. Chú có thể giải thích một chút ' đệ tử thân truyền phái Thần Khúc' là chuyện gì không?"
Lạc Thu Bạch thuận tay vuốt mái tóc xoăn dài phong cách nghệ sĩ, còn gãi gãi mấy cái râu mới mọc lún phún. "Ủa, có cái gì cần giải thích ở đây đâu. Chú là nghệ sĩ dương cầm, mà còn là nghệ sĩ dương cầm thiên tài top 1, top 2 trong nước, có đồ đệ không phải là chuyện rất bình thường sao?"
"Đến con dâu lão Trương ở biệt thự kế bên ngày nào cũng kỳ kèo chú làm giáo viên piano cho con người ta đấy. Hứ! Chú là người dễ dãi như vậy á hả? Một buổi biểu diễn âm nhạc của chú đáng giá lắm đấy."
Tư Không Tịch vô cùng lạnh nhạt cắt ngang mấy lời khoe khoang của ông chú nhỏ nhà mình.
"Chẳng phải vì cô ấy chỉ trả chú 3 triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-qua-toi-nhin-khong-noi/284811/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.