Edit: Ốc sên lười biếng
- ----------------------------------------------------
Bữa cơm này, Tiểu Mai cũng không thể giả vờ vô tình làm rớt miếng sườn xuống đũng quần của ảnh đế Tịch Mịch nhà chúng ta.
Chủ yếu là do mỗi lần cậu cố ý vô tình run tay tay, đều phải đối diện với nụ cười nhàn nhạt kia của Tư Không Tịch. Sau đó mỹ nhân thẩm định người đẹp - Mai Như Ngọc theo bản năng cảm thấy nguy hiểm rình rập, bàn tay đang cầm đũa xoay vòng một đường điệu nghệ, miếng xương sườn nấu rượu kia hạ cánh một đường đẹp mắt vào miệng cậu.
Xương sườn ngon như vậy, sao phải rớt vô đũng quần người khác chứ? Điểm đến cuối cùng của nó phải là ở trong bụng mình mới đúng!
Vừa vặn lúc này Chu Nhật Thăng cũng gắp sườn non cho đạo diễn Ngưu đang vui vẻ uống rượu, ngặt một nỗi đạo diễn Ngưu mải bàn chuyện rôm rả khua chân múa tay trúng ngay chiếc đũa của Chu Nhật Thăng. Miếng sườn non vàng óng vẫn còn nguyên nước sốt tiêu thơm ngọt liền rơi trúng đũng quần của đạo diễn Ngưu.
Chu Nhật Thăng kêu lên một tiếng ai oán, nhưng đạo diễn Ngưu đã thò tay xuống nhặt khối sườn non kia lên bỏ vào miệng trong ánh mắt khiếp sợ của Mai Như Ngọc.
Vừa nhai vừa xuýt xoa khen ngợi: "Quả nhiên là sườn non nấu rượu ở quán này là ngon nhất~"
Có lẽ vì ánh mắt kinh ngạc pha chút ghét bỏ kia của Mai Như Ngọc quá rõ ràng, đạo diễn Ngưu đạo quơ quơ chiếc đũa không về phía cậu: "Người giàu không hiểu được cái khổ của dân nghèo! Chỉ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-qua-toi-nhin-khong-noi/284802/chuong-11.html